LỀU CHÕNG
Tháng 7/1972 cuộc chiến tranh chống Mỹ đang vào giai đoạn quyết liệt ,các sĩ tử của thành Nam thi Đại học dưới làn bom đạn của máy bay Mỹ ...và 42 năm đã qua ,thế hệ kỹ sư sinh ra thời Điện biên phủ đã trưởng thành và cống hiến tuổi trẻ cho TỔ QUỐC những năm cuối của thế kỷ 20 .Qua 2 cuộc chiến tranh các chàng trai trẻ đã thành Ông ,thành Bà đã lác đác về hưu và Kỹ sư Trần Minh Oánh có sáng kiến về thăm lại nơi thi đại học ngày ấy .Sau 3 tiếng đồng hồ lộn lên lộn xuống bới tìm trong ký ức 5 anh em chúng tôi thi đại học Cơ điện ngày xưa đã tìm được phòng thi cũ .Công ty chỗ TMO làm việc với nơi thi chỉ cách nhau khoảng 30 km thế mà sau 42 năm mới tìm lại được nơi đặt LỀU CHÕNG ngày xưa .Cám ơn thầy địa lý Trần Văn Thái K8MA đã tra hỏi thần Thổ địa tìm ra được CÂY ĐA BẾN NƯỚC CON ĐÒ của gần nửa thế kỷ trước
- Anh bảo ngày xưa, đúng chỗ này
Vẫn con đường nhỏ ,mấy hàng cây
Vẫn nền nhà cũ còn nguyên đó
Tiếng gọi đò xưa vẳng đâu đây
Vẫn vườn trúc nhỏ con đường quen
Vẫn hàng cau rủ bóng xuống thềm
Vẫn dòng sông cũ Châu giang ấy
Chốc đà thoắt đã 40 niên
Trạm bơm Vĩnh trụ của ngày xưa
Bơm cả thăng trầm cả nắng mưa
Quá nửa đời người thăm chốn cũ
Tóc đen giờ đã bạc lưa thưa
Sẽ không gặp được ngày xưa nữa
Chị chủ một thời tuổi đang xoan
Giờ thành bà lão ra đón khách
- Các bác là ai ,chả thấy quen
LỀU CHÕNG 3 ngày thi Đại học
Sĩ tử thành Nam thi dưới bom
Máy bay Mỹ bắn ngay sườn dốc
40 năm Ai mất , Ai còn
Cũng từ cái buổi thi ngày ấy
Người thành Tướng lĩnh trước ngàn quân
Người thành giáo học thành Nam định
Về hưu : Anh thành " Nhà giáo nhân dân "
Có người biền biệt đi xa xứ
Kiếm tấm bằng TIẾN SĨ nuôi con
Ai ngờ năm ấy : Liên xô vỡ
Tiến sĩ thành anh giáo Thứ sống mòn
Có người Giám đốc chẳng giống ai
Anh làm cần trục , cẩu tương lai
Bao người lao động nhờ Anh đó
Riêng cẩu của Anh , Chị trục hoài
Có ông Giám đốc sướng như tiên
Chuyên cưỡi ôtô dạo đồn điền
Tử vi thầy chấm : Nhờ phúc ấm
Mệnh cả đời anh ôm chữ DUYÊN
Có người chỉ thích ở gần nhà
Trời bắt đi làm nghề Hỏa xa
Anh thiết kế tầu cho vợ lái
Cả đời Anh đỗ mỗi một ga
Mấy cô vợ trẻ cười rúc rích
Anh tìm gì mãi xóm làng xa
Lộn lên lộn xuống bao nhiêu ngõ
Tưởng dẫn người điên đến Cao đà (*)
Về cúng Tổ Tiên .Xin ban lộc
Nhớ về nguồn gốc cũ ,ai ơi
Trăm năm nước chảy mòn bia đá
Anh dẫn Em đi suốt cuộc đời (**)
Thành Nam Tháng 10/2014
(*) Gần nơi thi có nhà thương điên tên là Cao đà
(**) Đoàn đi có 5 Kỹ sư và 4 cô vợ trẻ
DƯỚI MÁI NHÀ CHUNG - TRƯỜNG ĐẠI HỌC CƠ ĐIỆN NAY LÀ TRƯỜNG ĐẠI HỌC KỸ THUẬT CÔNG NGHIỆP THÁI NGUYÊN, CHÚNG TA ĐÃ LỚN LÊN, ĐÃ THÀNH NGƯỜI. CÁC CỰU SINH VIÊN CƠ ĐIỆN MỌI THẾ HỆ HÃY PHÁT HUY TRUYỀN THỐNG KEO SƠN BẠN BÈ, CÙNG NHAU ĐI LÊN VỮNG VÀNG TRONG CUỘC SỐNG
Bài thơ đầy nhịp điệu, ngân lên cả nghĩa cả tình.
Trả lờiXóaÔm "lều bốn bánh" bám triền đê:
Trả lờiXóaChủ trọ, phòng thi, lối cũ về
Bến tắm Châu Giang - giờ Quán Nổi
Chị chủ bát tuần -"cổ lai hy"!
Đúng là con cháu cùng quê với nhà thơ Nguyễn Bính,NHN và TMO luôn có những dòng thơ rất nho nhe,đậm chất làng quê.
Trả lờiXóaCả bài thơ của bạn NHN mình thấy hay nhất và thanh thản nhất nếu được rơi vào cái cảnh:
"Có người chỉ thích ở gần nhà
Trời bắt đi làm nghề Hỏa xa
Anh thiết kế tầu cho vợ lái
Cả đời Anh đỗ mỗi một ga"...
Chúc các bạn thường xuyên có những bài thơ hay trên Bloge
Chào Anh Hưng
Trả lờiXóaHôn đi chơi thấy Vũ Hường K8MA làm việc ở Tổng cục Đường sắt . Em hỏi
- Thế có hay phải đi xa không
- Cả đời mình đi mỗi một Ga thôi
Và 30 năm nay Hường cũng chỉ dừng ở một ga " THANH "
Tìm lại nơi hạ lều chõng, nhóm bạn xưa đã thành tri kỷ, khi nào tụ hội nhóm nhớ khao khóa nghe!
XóaNhĩ - Oánh làm thơ hay lắm! Tớ có cố đến mấy cũng không làm được.