HÀ NỘI TẶC
Họ hàng nhà Em có giống ai đâu
Rừng núi đồng bằng nơi nào có
Hạt giống đỏ nẩy cả mầm trên đá
Bão tố nào dòng họ cũng vượt qua
Đất nước lâm nguy Em cũng xông pha
Bao nhiêu cuộc chiến tranh vệ quốc
Chống Tây có Em : Núi rừng Việt bắc
Đại ngàn Trường sơn Em che chở những binh đoàn
Cái bọn NGƯỜI sao chúng nó hay quên
Mà các cụ gọi là " Vong ơn bội nghĩa "
Chúng giết họ hàng Em là bọn quan tham be bé
Còn bọn làm to : Ơ có biết gì đâu
Chúng bày mưu lập kế hiểm sâu
Thằng đánh dấu , thằng đi sau chặt hết
Dân hỏi , nó bảo : Đấy là cây mục rồi , cây chết
Phải chặt ngay kẻo bão về lại tai nạn giao thông
Họ hàng nhà Em 5 , 7 đời cháu chắt cha ông
Nên cũng có người khỏe , người đau , người yếu
Có Bác ốm đổ ra đường đè vào xe máy
Bão gió về vặt tay , quăng chân dè bẹp Tắcxi
Những tai nạn này cũng chẳng mấy khi
Xin hỏi Bọn các người có bao nhiêu tội lỗi
Bao nhiêu thằng QUAN THAM , dối trên lừa dưới
Bao nhiêu thằng giết người , mua tước , bán quan
Và HÀ NỘI hồi này có mấy thằng QUAN ĐIÊN
Nó triệt hạ họ hàng Em không thương tiếc
Lưỡi cưa máy bập vào là hồn lìa khỏi xác
( Máu chúng EM chảy khắp đường mà vẫn gọi mùn cưa )
Nhờ chị Gió chị Mưa đưa chúng em đi
Máu của chúng em rải khắp UỶ BAN NHÂN DÂN THÀNH PHỐ
Mấy thằng quan tham giật mình kinh sợ
Vội ra lệnh : Dừng chặt cây , thà muộn vẫn hơn không
........
Đêm đêm mưa về , Phố vắng tàn hoang
Cụ NGUYỄN TRÃI ngội tựa gốc cây đọc Bình ngô đại cáo
Con đường mang tên Ông như vừa qua cơn bão
Chỉ còn trơ gốc cây tố cáo lũ Quan tham
Đêm đêm mưa về HƯNG ĐẠO ĐẠI VƯƠNG
Nhớ Bạch đằng xưa : Nếu quân Nguyên xâm lược
Cây chặt hết rồi biết lấy gì làm cọc
Ngăn chặn quân thù Phương Bắc cướp Giang sơn
Đêm đêm mưa vế phố mới rộng mênh mông
Có một vị Tướng già trầm mặc
Con đường đẹp nhất THỦ ĐÔ , bây giờ biến mất
Lịch sử nợ ơn người Đại tướng NGUYỄN CHÍ THANH
Có cụ già quê ở tận Nghi xuân
Lặn lội ra thủ đô tìm cây Hoa sữa
NGUYỄN DU ơi , cây có còn đâu nữa
Hoa sữa giờ chỉ còn thấy ở trong thơ (*)
" Hương Bưởi sau nhà ngan ngát hương đưa "
PHAN THỊ THANH NHÀN ơi đừng đi tìm đâu nữa
Chúng đã chặt rồi giết chết Cây của tình yêu đôi lứa
Mà một thời " Em chẳng dám xin , Anh chẳng dám trao "
Người nghệ sĩ già bước thấp bước cao
Anh PHÚ QUANG đi như mộng du gữa lòng phố cỏ
" Ta còn Em , cây bàng mồ côi mùa đông " .Ai vừa hát đó
"Mảnh trăng mồ côi mùa đông " vẫn còn , cây đã về cõi thiên thu
Xin đừng buồn nghe các cháu thiếu nhi
Cổ thụ tôi chứa trăm ngàn cổ tích
6500 cây chưa phải là đã hết
Áp tai vào cái vỏ xù xì nghe Tôi kể chuyện ..".ngày xửa ngày xưa "
Vườn hoa trước Lăng đêm qua Trời đổ mưa
BÁC HỒ phát động Tết trồng cây ai ai cũng biết
Tết trồng cây cuả năm 60 thế kỷ trước
Đúng 55 năm sau ,một số con cháu của người chúng nó chặt cây
Ai dám cam đoan cái lũ quan này
Nó không chặt cây BỒ ĐỀ ở chùa TRẤN QUỐC
Cây Bồ đề ,- mái chùa " Che chở hồn dân tộc "
Bọn quan điên có cần đâu , chúng đã có ô dù
Đau lòng nhất ở đây là các cụ già
Những người Bạn đường 60 , 70 năm giờ không còn nữa
Cứ chiều về dắt nhau đi dọc phố
Ngồi sờ gốc cây , nước mắt chảy vòng quanh
Pháp luật chưa gọi tên chúng là những kẻ sát nhân
Nhưng chúng đã giết chết bao tâm hồn già trẻ
HỒN của gỗ vẫn chờ bay đó
Kết làm áo quan chôn sống lũ QUAN THAM
==========
(*) Hà nội mùa này thơm hoa sữa
Anh đợi Em bên góc đường Nguyễn Du
Tố Hữu
Hà nội rét tháng Ba 2015
DƯỚI MÁI NHÀ CHUNG - TRƯỜNG ĐẠI HỌC CƠ ĐIỆN NAY LÀ TRƯỜNG ĐẠI HỌC KỸ THUẬT CÔNG NGHIỆP THÁI NGUYÊN, CHÚNG TA ĐÃ LỚN LÊN, ĐÃ THÀNH NGƯỜI. CÁC CỰU SINH VIÊN CƠ ĐIỆN MỌI THẾ HỆ HÃY PHÁT HUY TRUYỀN THỐNG KEO SƠN BẠN BÈ, CÙNG NHAU ĐI LÊN VỮNG VÀNG TRONG CUỘC SỐNG
Cám ơn a. Hùng đầu bạc đã nghĩ hộ cái tên của Bài thơ HÀ NỘI TẶC này
Trả lờiXóaThế mà trên mạng, có người kêu anh em ta quan trọng hóa vấn đề, a dua nên mới đưa ra cái tên Hà Nội tặc, hoặc Thủ đô tặc đấy pac ạ
Trả lờiXóa