Tặng Người Hòn gai và các bạn tôi
Mấy năm rồi kể từ ngày ấy
Nở sống trong mộng mị nhớ thương
Tình đầu trăm nhớ ngàn thương
Tử sinh ai có đoạn trường mới hay
Ước muốn trở thành người lương thiện
Một lần say đổi cả mạng mình
Lời xưa âu yếm chân tình
Bây giờ còn lại ..một mình mình thôi
Chiếc lều nhỏ bây giờ trống vắng
Cháo hành lâu không nấu , ai ăn
Vườn xưa , chuối cũ ai thăm
Dòng Châu giang vẫn rắc trăng hững hờ
Đã mấy lần Nở toan theo Chí
Ra bờ sông đứng khấn Đạm tiên
Nhưng mà không phải Thiên duyên
Trở vế lều cũ hàng đêm trọc trằn
Bỗng có tiếng...là mơ hay tỉnh
Nở giật mình ...là tỉnh hay mơ
Vọng vào tiếng khóc trẻ thơ
Con ai khóc giữa đêm khuya thế này
Trong mộng mị Nở mơ thấy Chí
Về bảo rằng " nuôi nó thay Anh "
Thoảng như cơn gió lướt nhanh
Nở vùng tỉnh dậy nhìn quanh vội vàng
Dưới ánh trăng rõ ràng nôi nhỏ
Ai đem về đặt trước lều hoang
Nở nhìn lòng thấy bàng hoàng
Trong nôi tiếng khóc rõ ràng trẻ thơ
Nở cất tiếng bốn bề im lặng
Nở gọi hoài không một ai thưa
Hay là..mơ giấc đêm qua
Chí về báo mộng ,hay là..là đây
Nở vội vàng đem vào lều ở
Bế hài nhi bé nhỏ trên tay
Ngoài trời sương lạnh , gió bay
Thằng nhỏ đói , lạnh , khóc ngày càng to
Nở vội vàng lấy manh áo rách
Của Chí xưa đắp vội lên người
Lạ thay vừa mới đắp thôi
Đứa bé im bặt , không đòi khóc la
Nở thấy lạ , bỏ ra nó khóc
Nở đắp vào nó lại im ngay
Chắc là duyên nợ chi đây
Lục tìm thấy mảnh thư tay ,rõ là
Không biết chữ Nở xoay ngang dọc
Bèn đem nhờ giáo Thứ đọc cho
Thư này là của bà Ba
Vợ của cụ Bá nhờ ta trông dùm
Nở nghĩ mãi rồi mang máng hiểu
Hay là thời thuê Chí... bóp lưng
Anh ơi , nguyện ước của anh
Em xin gánh vác một mình nuôi con
Nở chạy vạy khắp làng xin sữa
Khâu cho Con quần áo Chí xưa
Mon sông bán chuối , buôn dưa
Hai sương một nắng sớm trưa tảo tần
Nở đặt tên Con là LƯƠNG THIỆN
VŨ _tên làng làm họ cho Con
Tháng ngày Lương Thiện lớn khôn
Cả làng Vũ Đại không quên Chí phèo
Nhờ có Chí mà quan tham ác
Cũng chùn tay khi thúc thuế sưu
Làng Vũ đỡ khổ bao nhiêu
Mẹ con Thị Nở càng nhiều tình thương
Lương Thiện lớn càng hay hỏi Mẹ
Bố đi đâu mãi chẳng thấy về
Lớn lên Mẹ kể Con nghe
Chuyện xưa Mẹ kể hết hè sang đông
Bà dì mất Nở càng cô quạnh
Dắt Con về dưới mái nhà xưa
Thời gian thấm thoát thoi đưa
Mười năm thương nhớ vẫn chưa nguôi lòng
Mời giáo Thứ dạy Con học chữ
Để cho Con đỡ khổ về sau
Dạy Con chữ hiếu làm đầu
Dạy Con nghĩa nặng tình sâu sang hèn
Thiện lớn lên ngày càng giống Chí
Nét đẹp riêng nó giống bà Ba
Chiến tranh ngày một lan xa
Tây càn một tháng đến ba bốn lần
Nở xin cho Con vào bộ đội
Theo anh em nhập ngũ đánh Tây
Cuộc đời thay đổi từ đây
Cả làng Vũ đại tiễn ngày Thiện đi
Ước vọng trở thành NGƯỜI LƯƠNG THIỆN
Của Anh xưa , Em đã làm tròn
Trời xanh Anh có linh thiêng
Gúp Con chân cứng đá mền từ nay
Làng Vũ đại tháng 5 / 2015
Chào Người Hòn gai
Trả lờiXóaBận quá hôm nay mới trả lời Bạn về Hậu duệ của anh Chí .trong kết của bài Thị Nở về làng có câu
Chí đưa cụ Bá về trời
Thị Nở ở lại chịu lời đắng cay
Cụ Nam Cao thăm lại làng này
Vẫn nghe Thị Nở hàng ngày ru con
Con anh Chí đi Bộ đội sau về phục viên làm chủ tịch xã trên quê hương mình và ước nguyện của anh Chí lúc lâm chung đã thành sự thật
Cũng đã quá lâu hôm nay mới vào và gặp bài này của bạn.
Trả lờiXóaMột cái kết quá tuyệt vời về làng Vũ Đại ngày ấy.
Đứa con là tinh lọc những cái tốt của người: nét đẹp bà Ba, gan liều của Chí, học thức của giáo Thứ...và được nuôi dạy trong tình thương của Thị Nở.
Chí Phèo - người lương thiện vì đói khổ, bị áp bức quá nên phẫn uất mà liều.
Sự lạ là chỉ đời sau con đã nên người, thành danh ngay trên quê hương mình.
Cám ơn bạn Nguyễn Hữu Nhĩ về bài thơ!
Mừng cho người dân làng Vũ Đại cuộc sống đã đổi mới!
Mot lan say. Mot lan khong kiem soat cho ra doi mot thang khung.
Trả lờiXóaMot lan say. Mot lan khong kiem soat cho ra doi mot thang khung.
Trả lờiXóa