Chẳng hiểu sao mấy ngày này vô tình các bài viết cứ tập trung vào cái đất Thái Nguyên. Chắc rồi, vùng đất thiêng đây. Lại nhớ bài hát của Văn Cao, "Đàn chim Việt" có mấy câu thế này
Về đây khi gió mùa thơm ngát
Ôi lũ chim giang hồ
Bao cánh đang cùng dật dờ trên khắp cố đô
Từng đôi trên đất Bắc ríu rít ca ...
Mờ mờ trong nắng ven trời
Chim reo thương nhớ chim ngân xa ...
Hồn còn vương vấn về xưa
Về nơi hoàng hôn Thái Nguyên tung hoành
Từ Bắc Sơn kia thời tung cánh
Tới đây chim thấy lòng ngập ngừng
Nhớ ai trên mấy đồi Yên Thế
Kìa nước xa xa sông Gấm còn mịt mùng ngoài bến xuân
Trung tâm thành phố Thái Nguyên hôm nay |
Thế đấy "Về nơi hoàng hôn Thái nguyên tung hoành". Lại tình cờ, lại hợp tình nữa rồi. Cái tuổi trên dưới 60, chưa hẳn đã cao nhưng cũng là cái đoạn hoàng hôn của cuộc đời rồi. Hãy đừng để cho hoàng hôn chìm dần vào quên lãng bạn ơi! Hãy làm gì đi cho hoàng hôn "tung cánh" để cuộc đời mỗi người dài ra và thêm nhiều ý nghĩa.
Những cánh chim trong hoàng hôn hãy cùng những cánh chim tuổi trẻ, hãy cùng những cánh chim trời bay về Thái Nguyên, bay về nơi côi nguồn của sự thành đạt
Hôm rồi ngồi nhậu bia hơi Hà Nội, có pac hỏi Hùng hò:
Trả lờiXóaÔng cứ vỗ ngực tự xưng Trai Cơ Điện, vậy hỏi ông là ông thích là Trai Cơ Điện, còn gái thì ông thích Gái Cơ Điện hay gái Công nghiệp.
Hùng bò trả lời: nói thật thì lại bảo thật quá, không biết "nhậy cảm" chứ, chứ giờ này thì bò đây chỉ thích gái Công nghiệp, còn Cơ Điện ta bây giờ chỉ còn Bà Cơ Điện mà thôi.
He he he
Có pac nào trả lời khác với Hùng bò không
Đã gửi từ iPad của tô
Đúng rùi ở Trường công nghiệp bây giờ có nhiều mỳ chính cánh lắm rồi nên không lo tranh giành với các thày nữa.Qua hội trường hôm 19-8 tôi thấy nhiều cháu làm bác già xốn xang lắm đấy .
Trả lờiXóa