40 năm trước em 17
Anh cũng như em bé và gầy.
Hai chúng mình 2 miền quê lạ,
Hội duyên về K8 B- A.
Nhớ ngày đầu sơ tán tận" Đầu trâu "
Tường vách đất, mái che nứa lợp.
Trò và thầy vẫn miệt mài lên lớp,
Tiết 6 rồi bụng đói nôn nao...
Cánh con trai chen lấn ồn ào,
Chạy nhanh về bếp ăn " bánh tát "
Bọn con gái vừa ăn vừa hát,
Soi mình vào " canh toàn quốc " làm duyên.
40 năm rồi đã xa tuổi hoa niên,
Anh vẫn nhớ thủa sinh viên Cơ điện.
Đói và khổ không làm mờ trí lớn
Nhai bo bo vẫn nuôi mộng vĩ nhân...
Giờ đâu rồi các bạn xa, thân ?
Người thành danh, người phần thua thiệt.
Người hạnh phúc, người còn gối chiếc ,
Vẫn đợi chờ người bạn lính bặt tin...?
Các bạn ơi: Trường cơ điện Thái Nguyên
Người mẹ nghèo nuôi con hiếu thảo
Trong tim ta luôn thì thầm nhắc bảo:
Hãy hiên ngang vững bước trong đời.
Ghi chú :
1- " Bánh tát": Sv gọi đùa loai bánh mà các chị nhà bếp nặn nắm bột mì, cho nhân bằng muối mỏ rồi dập bẹt rõ năm ngón tay, rồi luộc cho SV ăn thay cơm
2-" Canh toàn quốc ": Loại canh chỉ loáng thoáng mấy cọng rau, còn lại toàn nước muối
N.T.T.H K8MB
Hoan hô bài thơ của Nguyễn Thị Thuận Hòa rất hay, nó đã remember mọi người về những ngày tháng cơ điện với những bữa ăn không đủ no, với những hạt bo bo ăn xong lại lên đồi trả lại và cả những cái "bánh tát" mà nói đến mình lại nhớ cái "bánh cối cô xưa" xin các Còm khác còm thêm nhé. Muộn rồi tớ đi ngủ đây. PVQ K8MA
Trả lờiXóaBài thơ hay quá!
Trả lờiXóaSao không học văn mà lại vào cơ khí?
Đâu phải con trai mới là người có chí!
.....
Cảm ơn BBT K6 đã động viên, Em chưa nhận ra Bác là ai, Nhìn ảnh giống Bác Thư quá, lâu rồi chị em chưa đc gặp nhau, cho em thông tin để liên lạc nhé.
XóaChà Mõ K6 lại cũng làm thơ họa cơ đấy.Đúng là sở trường của Blog K8 rồi.NTTH cố lên nhé làm cho mấy nam nhi bẽ măt coi.
Trả lờiXóaTôi chỉ đề nghị sửa mấy từ cho chuẩn thêm như sau ;
-Tuổi hoa niên là tuổi đã cao rồi nên chữ xa đổi thành vào hoạc đến hoạc sang ...
Tôi cũng chỉ muốn BBT K8 sửa một từ "trí lớn" mà phải làm một câu thơ "nhắc khéo" đó thôi! Hì..hì...
XóaDù sao đây cũng là bài thơ hay nhất của Blog K8 từ đầu đến giờ!
Bác Thọ ơi, Em viết tuổi " Hoa niên " chứ có phải tuổi "cao niên " đâu? cảm ơn Bác đã động viên
XóaT.H
Bạn Hòa ơi, Hôm nay ngồi đọc kỹ hơn bài thơ của bạn, mình thấy rằng, bài thơ này không phải chỉ viết cho bạn bè Cơ Điện chung chung đâu, mà hình như bạn còn viết cho một người rất thân nữa, phải không nhỉ.
Trả lờiXóaBốn mươi năm trước, em mười bảy.
Anh cũng như em bé và gày.
Hai đứa mình hai miền quê lạ.
Hội duyên về K8B-A.
Mình hỏi một câu nhé. Bài thơ này làm vào thời gian nào, và Thái đã xem chưa? Nếu Thái đọc bài thơ này chắc Thái Hạnh phúc lắm đấy.
Đã bảo rồi mà , K8 phát tiết một nữ sĩ thật tuyệt !
Trả lờiXóaMà phê bình bác Quang : sao lại khai đồng đội ... trong " đống rơm " , có những điều bí mật người ta mang theo suốt cuộc đời ấy chứ .
Các Bác ơi," Thơ thường đi với thẩn..." Nhân vật Anh, Em trong thơ không cụ thể một ai đâu, nhiều khi một nhân vật lại hội tụ hình dáng và tính cách của nhiều người, cho nên: " không ai ở trong đống rơm cả"... chúng ta đều tìm thấy bóng dáng và tuổi trẻ của Mình cách đây 40 năm( SV ĐH Cơ điện ) trong đó phải không?
XóaCÁI TÂM CỦA TÁC GIẢ
Trả lờiXóaAi đọc xong bài thơ này củng hiểu được khá nhiều tâm tư,tình cảm mà tác giả gửi gắm qua từng câu từng chữ.Mọi người cũng bình loạn cả rồi để bày tỏ sự đồng cảm và khâm phục sự dũng cảm của tác giả về ngày xưa ấy. Còn tôi cứ băn khoan mãi về câu cuối của khổ thứ năm.
Trong cái nhớ bạn bè thông thường gần xa sau bao năm chưa gặp lại chứa đựng cả sự sẻ chia,thông cảm mà chỉ phụ nữ mới hiểu đến tận cùng.Đố anh đàn ông nào có được xúc cảm ấy.Một nữ sinh sau khi học xong có cả tình yêu,rồi có gia đình với bạn học ...mới thấu hiểu hết nỗi lòng người bạn gái cô đơn sau bao năm chờ đợi.Tôi không biết đó là ai,trong ký ức sau 35 năm ngày K8 tốt nghiệp không còn chỗ cho bạn gái ấy...
Thật bất ngờ khi T Hòa giới thiệu "đây là Huân K8I ở Nghệ An ra".Lúc đó lục lọi trong trí nhớ cũng chỉ có Thanh,Bình ...là cùng.Một phũ nữ đã gần 60 mà lại rụt rè mới lạ chứ làm tôi cứ băn khoan.Mọi chuyện chỉ rõ khi mãi sau Hòa nói khẽ vẻ bí mật "Huân vẫn chưa lấy chồng .." À ra thế.May mà tôi còn chụp được 2 kiểu ảnh huân để Quang đưa vào danh bạ K8 bởi sau đó Huân lại xuống bếp phụ giup chủ nhà làm cỗ.Một nét thầm kín như xưa của con gái xứ Nghệ.
Nghĩ về Huân ,tôi lại nghĩ đến bao đồng đội tôi ra trận năm xưa không trở về nữa.Ai,ai trong số họ là người mà Bạn đã đợi chờ không về ,phụ lòng mong đợi của bạn.Vì thế tôi lại thấy nước mắt mình ứa ra hòa cùng nỗi tiếc thương cho những đồng đội và những người con gái ấy.Cảm ơn T Hòa đã xẻ chia với bạn gái mình,nhưng chúng tôi những người lính cũng đồng cảm lắm.
Mong rằng nếu Huân có đọc được những dòng này hãy tha thứ cho chúng tôi vì động đến nỗi đau thầm kín của Bạn.Nhưng nó lại chính là nỗi đau của chúng tôi và bao người khác đấy.Nói ra được nhằm mong được làm dịu đi làm vơi đi hay ...