Một
ông bạn từ lúc tốt nghiệp đại học, ra trường đến nay không gặp. 35 năm rồi đấy.
Thế mà đùng một cái, bạn bè ý ới gọi nhau, thằng Quyết nó từ Ucrain về, về cả
nhà, anh em đang rủ nhau ra ngồi nhà hàng, đến nhé. Đó là tối hôm 17 tháng 1
năm 2013. Cả ngày mình lên lớp, 5 giờ chiều ra sân Tennis, cũng kịp chơi được 3
set, thế là phóng xe về gặp bạn bè.
Vì hơi bận, lại có bài viết và ảnh rất đủ,
rất hay của anh Thọ mom rồi nên cũng chưa vội vàng gì. Sáng nay Chủ nhật, rỗi
rãi, ngồi nhớ đến bạn bè, muốn viết lại đôi vần thơ cứ lởn vởn trong đầu mấy
hôm nay. Thơ cho đời thêm vui mà.- PVQ K8MA
Bạn nhớ không, mình gặp nhau ngày ấy?
Thoắt thoi đưa
đã bốn chục năm rồi.
Đất Thái Nguyên
nơi chúng mình hội ngộ.
Tô đẹp thêm cái tuổi trẻ học trò.
Rồi năm năm dưới
mái trường đại học.
Với rất nhiều kí
ức tuổi sinh viên.
Với bao nhiêu
những điều mới lạ.
Giúp bạn, ta thêm
thắm thiết keo sơn
Và từ đấy, mỗi đưa
đã lớn khôn.
Như chim non
được ẵm nuôi trong tổ.
Đến một ngày tự
vỗ cánh bay xa.
Chia tay nhau
đến những vùng đất lạ.
Giữa đất trời,
chẳng biết có ấm êm!
Đứa Thủ Đô, đứa
Nghệ An, đứa miền Nam,
miền Bắc...
Đứa bay xa
tới tận phía chân trời.
Khoảng cách thời
gian và cả những sự đời.
Đè nặng lên
những đôi vai thơ trẻ.
Có nhòa đi quãng
ngày thơ bé?
Có quên đi những
kỉ niệm bạn bè?
Ba nhăm năm là
cuộc đời phân nửa.
Bụi thời gian có
phủ kín tình người?
Khoảng cách xa
có làm mòn kí ức?
Mánh lới làm ăn
có ngập lụt tuổi đôi mươi?
Không bạn ơi,
không thể nào thế được.
Tình đời đâu
phải là thứ xa hoa!
Tình bạn bè
trong mỗi đứa chúng ta.
Có lúc tỏ, lúc
mờ nhưng không bao giờ mất.
Như mảnh trăng
làm mát dịu đêm hè.
Như làn gió trên
cao ru giấc ngủ.
Để cuộc đời
chẳng là những bon chen.
Để cuộc đời thêm
ngây ngất hơi men.
Có phải không,
bạn ơi, là như vậy?
Hôm nay đây
trong tiết trời giá lạnh.
Giữa Hà Nội mình
đã lại gặp nhau.
Vẫn như xưa, dù
tóc đã bạc đầu.
Dù trên mặt
những vết nhăn đã hiện.
Nhưng sâu thẳm,
ánh mắt nhìn thân thiện.
Vẫn là mi, cậu
trai trẻ ngày nào.
Đã lâu rồi nay
lại được mày tao.
Như cái thủa
sinh viên trên đất Thái.
Ba nhăm năm,
cùng thời gian trở lại.
Ba nhăm năm cho
xanh lại mái đầu.
Ba nhăm năm nối
lại những nhịp cầu.
Để phương trời
xa, nay trở thành gần gụi.
Nào bạn ơi ta
cùng nhau uống nhé.
Để tình đời thêm
ngây ngất hơi men.
Vợ chòng Quyết đọc những vần thơ đầy cảm xúc này chắc sẽ ấm lòng nơi xứ lạnh, dù cách xa quê hương ngàn dặm cũng cảm thấy tình bạn, tình quê luôn ở bên mình. Chúc tình bạn luôn làm nhẹ bước của những người con tha hương, mưu tìm hạnh phúc ở mọi phương trời
Trả lờiXóaT.H
Đúng là đặc sản của K8 phải không.
Trả lờiXóaMột bài thơ mộc mạc chân thật nhưng thật giầu cảm xúc và ý nghĩa, chỉ có thể là dân cơ điện mới hiểu và ghi lại ghép vần thành thơ mà thôi. Cảm ơn bác Quang, bác xứng đáng là một trong các 'lều thơ" cơ điện nhà mình!
Trả lờiXóaXin cảm ơn các bạn, cảm ơn tình đồng môn của chúng ta.
XóaCảm ơn Q và các bạn .Thơ cần cho tâm hồn, bạn bè cần cho cuộc sống.Mặc dù xa quê ,và tuổi già đã bước vào nhà ,và bệnh tật có thể xâm nhập ,nhưng bạn già sẽ cho chúng ta trẻ và khoẻ .
Xóa