Văn Sinh
-
Anh Trự ơi, chị Hà
em mất rồi!
-
Sao, chị Hà mất
thật không? Mới chiều hôm chủ nhật anh còn ngồi uống bia với chị.
Kính chào anh
Bệ (K4M), anh đi đâu mà về tận vườn dừa Hải Quân uống bia. Tao đi viếng vợ ông
Tổng giám đốc.
Khu nhà khách Hải
Quân, Hải Phòng một điểm nhậu khá nổi tiếng của đất Cảng. Những cây dừa cao vút
tỏa bóng mát cả một khu rộng lớn. Các cô gái bán bia: Bia Sài Gòn, bia Hà Nội,
bia Hải Phòng thi nhau chào mời khách.
Những tia nắng cuối ngày đang tắt |
Anh Bệ ơi, gia đình
ông tổng giám đốc của anh hạnh phúc lắm cơ mà. Chiều nào em cũng thấy ông ta
khi đi ô tô, lúc đi xe máy chơi thể thao tennis rất phong độ. Còn vợ ông ta chỉ
chơi, chẳng phải làm gì rồi còn ham mê đánh đề trước cửa Phạm Minh Đức nhà em.
Ai mà biết được, vợ ông ta mất về đêm thọ 50 tuổi, có một con trai và một con gái
các cháu đang học đại học.
Thời gian trôi
thật nhanh, vậy mà đã hơn mười năm vợ ông tổng giám đốc của Tổng công ty đóng tàu
ra đi. Ngồi bên cốc bia trầm ngâm mãi không hết. Mai kêu lên sao anh uống chưa
không hết cốc bia. Anh nhớ chị Hà của em.
Anh ơi, ngày đó
anh nói đúng lắm. Chị em uống thuốc tự vẫn!
Chà khó nghĩ quá một người đàn bà còn sung ,chồng làm to lại có tiên,con cái ngon lành sao bỗng lại từ bỏ hết thế nhỉ? Lý do ư nhiều lắm nhưng cái chính là ở người chồng làm to kia : nhiều tiền -quyền và Tìn..lắm lắm nhưng lại tình với Vợ nên đành bạc phận thôi .Anh ta có giết vợ đâu mà anh ta làm cho vơn đau lòng mà muốn chết đấy chứ. Ai ơi soi lại mình cái chơi
Trả lờiXóa