Thứ Tư, 25 tháng 2, 2015

NÉT ĐẸP QUANH TA

 Trần Thanh Tuân
Đầu năm Tuân Vịt có vài chuyện vui mạo muội dâng lên bạn bè, hầu làm quà  thông tâm cho năm con Dê.
Phần lớn chuyện là của các bạn trẻ 20-30 tuổi ở Sài gòn đăng trên diễn đàn và tạo ra một cái thread đến hàng trăm trang nên TV vào đọc và nhặt ra được nhiều mẩu chuyện cảm động, xin post lại đây coi như sự chia sẻ của bạn đọc.

Lưu ý là tác quyền thuộc về các thành viên diễn đàn và tôi chỉ copy lại, vẫn giữ nguyên văn phong forum có phần hơi teen của các bạn ấy, các bác lớn tuổi hơn chịu khó chút nhé, chủ yếu là tấm lòng. Hy vọng là các bạn không cảm thấy phiền khi những mẩu chuyện thế này được chia sẻ

Tuổi teen nghĩ gì?


1. Mình thì bắt gặp 1 chuyện thế này.
Buổi tối cách đây 3 năm, năm học lớp 12, đi học thêm buổi tối ngang qua công viên Gia Định. Lúc tình cờ liếc vô công viên. Thì thấy 1 anh bán nước cầm 1 ly nước (trà đá hay nước mía thì ko bik) đưa cho 1 anh lao công dọn dẹp vệ sinh đường phố (mặc áo cam dạ quang chíu chíu búa xua í). Anh này cảm ơn, anh kia xua xua tay í bảo ko có gì đâu...
Thấy mỗi hình ảnh í thui mà mình vui vui nguyên buổi tối.Giờ nghĩ lại vẫn thấy vui, vì cũng còn nhìu người tốt...

2. Thêm 1 chuyện nữa.
Năm học lớp 1. Chờ mẹ tới đón . Thấy chú kia bán kẹo bông gòn. Thích ơi là thích mà tiền hùi nãy đóng bão lụt gì đấy hết tiền rùi, chả còn đồng nào. Mà hình như cây kẹo bông gòn lúc í có 500d àh. 15 năm rùi mà...
Thấy chú ý bán kẹo bông gòn thì thích lắm. Nghĩ bụng chờ mẹ tới sẽ mua. Lúc sau mẹ tới, nằng nặc đồi mẹ mua. Tiếc thay mẹ mình quên giờ đón nên chạy vôi đi đón mình mà ko mang theo tiền. Mẹ bảo để mai mẹ mua cho vì đi gấp quá ko mang tiền, mình ko chịu (hồi đó bướng thế), ko chịu cứ nhìn theo chú bán kẹo bông gòn.
Hình như chú ý biết, tháo 1 cây kẹo bông gòn ra cho mình. Mẹ ko cho lấy, vậy mà cũng lấy. Lấy xong đi về bị lầm bầm, mẹ nói là:"mai phải mang tiền lên trả chú ý, ko thui chú í đòi á". Nhưng từ đấy về sau ko thấy chú ý đâu nữa.....
15 năm rùi....

3. Anh thợ kính và bác thợ vá xe.
Có lần, kiếng của tớ bị đứt dây cáp ở cái gọng. Đem đi sửa, anh sửa kiếng thay dây cáp cho mình, còn lấy thuốc rửa kiếng ra xịt lau cho sạch. Khi hỏi bao nhiêu tiền thì ảnh nói thôi, có gì kiếng hư em mang đây cho anh sửa, anh lấy giá rẻ cho. Còn một chuyện khác là hồi mình còn đi xe đạp đi học, bị thủng ruột xe mà trong túi ko còn tiền, thế là dắt bộ 5 cây trên đường về nhà, đang dắt chưa tới nửa đường thì ông sửa xe kiêu lại, mình nói ko có tiền thì ổng nói để ổng vá cho, có gì mai quay lại trả cũng được. Thế là ổng vá xong, còn tăng sên cho mình nửa chứ, thế là mình phóng một mạnh về nhà xin tiền mẹ và phóng lên đưa cho ông 5k (vì hồi đó tiền vá là vậy), ổng trả lại em 2k ổng bảo lấy tiền đi uống nước đi.

4. Anh bán xăng.
Nhớ lần trước đi đổ xăng, kêu đổ 40k nhưng tới lúc đưa tiền mới nhớ là ko mang theo bóp, chưa kịp nói thì ảnh đoán dc mình ko có tiền, ảnh lấy tiền túi ảnh ra bù vào chổ thiếu của mình, rồi nói mai mốt có đi đâu thì nhớ kiểm tra kỉ trước khi lên xe.

5. Em là người SG
Hồi trước mà ko phải giờ cũng có nữa, mỗi khi mưa lớn là đường ngập, khi nhỏ đi với chị trên xe dream thăm bà con nhà ở hẻm nào đó ko nhớ nữa nhưng mà chắc chắn là ở ...SG gặp mưa lớn wa nước lên tới đầu gối, tắt máy khi đó còn nhỏ chị kiu ngồi yên đề chị xuống đẩy (chứ bi giờ là mình đẩy xe dc rùi), có mấy anh trong khu đó chạy ra, chính xác là lội nước ra giúp chị đẩy xe vô chổ cao, dóc xe nghiêng ra sau nước chảy ra ngòai bô, rồi lau chùi bugi ,đề máy nổ lại dùm chị, sau đó chị đưa tiền thì mấy anh đó ko nhận rồi quay lưng ra kiếm xe khác lội ra dắt vô tiếp
sau này lớn, mình bắt chước, mỗi lần mưa mình cũng hay dắt xe dùm người ta khi mà ngập, kiu hêm mấy thằng bạn nữa ,lội mưa đẩy xe, hò dô ta dzui lắm,ngán nhất gặp SH chết máy nặng bỏ mợ ,gặp nước xiết thì ặc ặc, nói ra anh em đừng gạch chứ mình cũng có khi gặp mấy em xinh tươi chạy tay ga cũng xin số làm quen
2 mùa mưa nắng SG đúng là nhìu chiện để nói, sau này dắt xe dùm người ta mình cũng sẽ nói với họ khi họ cám ơn mình là:"chiện nhỏ"

6. Chiều hum bữa trú mưa trên Nam Kỳ Khởi Nghĩa, có cái hiên chút xíu, mình chạy xe vào, vừa gạt chống xe xong thì thấy 1 ông già gầy nhom đang dắt xe đạp vào, không biết làm gì mà chở phía sau cái bao bự tổ chảng lun, thấy ổng dắt lên khó wa mình cũng chay ra đẩy phụ, mẹ nó, vừa chạy ra thì trời mưa rầm rầm, thây kệ chơi lun, dắt zô thì 2 người cũng đủ thấy lạnh, nhìn ổng run run, mình móc gói mòe 6 điếu ra (trong còn đúng 2 điếu), mời ổng 1 điếu, mình 1 điếu, 2 chú cháu nói chuyện bâng quơ xíu thì hết mưa....
chạy xe ra đường, nhìn phố xá trong nắng chiều sau cơn mưa thấy lòng nhẹ nhõm kỳ lạ.
(Còn tiếp)

5 nhận xét:

  1. Không chuyên nghiệp, nhưng vẫn được nhiều người gọi là "Nhiếp ảnh gia", chẳng phổng mũi đâu, nhưng cũng thấy sương sướng. Không biết có giống cái sương sương đầu đời mà ông bạn V.Sinh mô tả trong bài viết vừa gửi cho Ban Biên Tập, nhưng chưa đăng đàn không??? Thôi kệ cứ biết là sướng, mà sương kiểu gì thì cũng hơn là khổ.
    Nhưng điều muốn nói ở đây là thế này. Đã là NAG thì phải có cái con mắt ngắm nhìn smart một tý để đưa cái cảnh mà ai cũng nhìn thấy nhưng không phải ai cũng nhận ra là nó đẹp, cho đến khi nhìn vào ảnh mới xuýt xoa ô đẹp thật, ha, ha... Cũng là cái bệnh nghề nghiệp đấy. Này nhé, đã từ một vài tháng trước bạn bè Cơ Điện chúng mình một số người đã nhất trí hưởng ứng viết bài theo chủ đề "NÉT ĐẸP QUANH TA" và thực tế đã có khá nhiều bài viết theo chủ đề này rồi. Trong đó đi đầu phải kể đến ông Tuân Vịt rồi, bà THỌK8MA và một số người nữa. Nhưng xem ra phong trào cũng chưa hào hứng lắm.
    Hôm qua ông Tuân lại gửi loạt bài về nét đẹp quanh ta rất hay. Những bài này lại không phải là của chính ông Tuân viết, mà ghi lại của lũ trẻ tuổi Teen thôi. Ấy thế mới lại càng phải thấy hay chứ. Cái tuổi mà lâu nay một số người lớn chúng ta cho rằng nó bị chai sạn với thời cuộc, bị vương vào cái mạng nhền nhện của suy thoái đạo đức rồi hóa ra không phải, chúng nó còn hay lắm. Xin các cụ đừng có quá bi quan, hay vui lên, sôi nổi lên bằng cách cầm bút và viết còm vào blog đi...
    Trong vai là Biên Tập Blog, từ hôm qua đến giờ cứ chờ để xem các cụ vui như thế nào, chưa thấy gì, Vẫn vui, nhưng cũng phải suy nghĩ mất rồi. Ờ, gì chứ, học vấn không đến nỗi tồi, nên cứ nghĩ là ra chuyện. Chuyện gì thế...?
    Chuyện thế này, trong cái kỹ nghệ ảnh người ta quan tâm đến hình dạng (shape) mà hình dạng thì được tạo bởi đường (line) và mặt (surface). Cao hơn, cuộc sống lại là hình ảnh 3D, nghĩa là có thêm khối nữa (biock).
    Ấy thế mà chúng ta chỉ tìm thấy trong xã hội ta hiện nay chỉ những NÉT ĐẸP thôi tức là những đường nét đẹp thôi thì e còn quá nhỏ, quá thiếu. Phải chăng các Kỹ sư Cơ Điện đã không đồng ý về điều này mà còn chần chừ chưa hưởng ứng. Còn theo tôi, xã hội hiện tại cũng còn nhiều điều xấu thật, nhưng những nét đẹp cũng còn nhiều lắm, mà cứ nhiều nét đẹp để cạnh nhau cũng sẽ thành mặt đẹp, nhiều mặt đẹp ghép vô cũng thành khối đẹp thôi. Điều này học Hình họa Vẽ kỹ thuật là biết ấy mà
    Ha, ha, ha, Mõ buồn, mõ vui, mõ muốn tếu táo chút chút, nếu ai hưởng ứng thì viết thêm vào nha, đừng để thời gian trôi đi vô ích...

    Trả lờiXóa
  2. Em đọc bài này thấy nó vui vui và thấy mình cũng có tí trong đó vì cũng thỉnh thoảng giúp được ai đó, lúc qua đường, lúc ngã xe, lúc khênh đồ. Đọc thì lại thấy muốn làm tiếp.

    Trả lờiXóa
  3. Những chuyện tuổi teen đã kể cũng nhiều lắm. Mong sao những việc làm đó được nhân rộng hơn và thành ý thức tự giác của mỗi người.
    Thật đáng buồn lúc nhận ra ngay mình cũng chai đi khi ai đó cần sự giúp đỡ...

    Trả lờiXóa
  4. Nhẹ nhàng và bổ ích. Đúng là NÉT ĐẸP QUANH TA - thấy và có thể làm cho XH đầy dần lên. TV hay lắm!

    Trả lờiXóa
  5. Viết ra được ba dòng còm như Thọ là hiếm vì nhận thấy khiếm khuyết của mình. Phải là người ngay thẳng và trung thực, có tư tưởng sửa sai. TV rất tin rằng sau cái còm đó sẽ là động lực thúc đẩy Thọ làm nhiều việc đẹp cho đời..
    Thói quen người Việt cố cữu là nhìn ra CÁI XẤU của người khác chứ không thấy cái xấu chình ình trong người mình. Đấy! cả hệ thống chính trị đang kêu gọi chống tham nhũng đấy. Cứ ông nọ thấy tham nhũng ở cơ quan ông kia thôi.v.v.v.mà dân thì nhìn thấy mười mươi.
    Nói và làm khác nhau cũng là một căn bệnh trầm kha. Mình nhiều khi viết ra loạt 3-4 bài nhưng đăng thử một bài thấy còm kiểu hời hợt thì cũng chẳng muốn gửi bài làm gì?

    Trả lờiXóa

Dùng những mã code này để cài hình ảnh, video, bài hát vào lời bình
Link ==> <a href="URL">Ở ĐÂY</a>
Hình ảnh ==> [img]URL[/img]
Youtube clip ==> [youtube]URL[/youtube]
Nhạc của Tui ==> [nct]URL[/nct]