BBT K8 gửi lời cảm ơn và chúc sức khỏe, hạnh phúc đến Sơn. Sơn hãy coi Blog K8 và các Blog Cơ Điện khác nữa là ngôi nhà chung của tất cả các cựu SV và SV Cơ Điện nhé. Mong muốn nhận được nhiều sự hưởng ứng tiếp theo.
Ảnh của chị Thọ thì chưa có xin tạm thay vào đó là một số gương mặt các CSV K5, K6, K8, K10 và cả K14 nữa. Nhân tiện đề nghị: Sơn có thể gửi ảnh cho Blog K8 để lưu trong Album bạn bè, hiện đã có khá nhiều.
Em Đỗ Sơn K10 góp chuyện nhé: Hồi mới vào trường được 1 tuần, có đoàn đại biểu Hunggari đến thăm trường, rất cần thiếu nhi đi tặng hoa, nhưng lúc đó lấy thiếu nhi thật thì bé quá , thế là 2 SV đại học em và Hồng bị thầy Phú tóm lên giao nhiệm vụ ngày Mai phải thắt khăn quàng đỏ ( thầy Bài Bí thư Đoàn kiếm ở đâu ra 2 cái khăn quàng đỏ mới tinh ).Thế là trong phút chốc 2 SV ĐH biến thành thiếu nhi, tặng Hoa rất sành điệu Đoàn Đại biểu Hungari đến thăm trường. May mà hồi đó phương tiện thông tin ít nên bố mẹ và các bạn học không có thông tin chứ nếu không thì họ tưởng bọn mình vào nhầm trường ĐH
Thêm chú thích |
Một truyền thống của Cơ Điện nay mới được bộc lộ.Cảm opwn Sơn nhé,hãy mạnh dạn tham gia sinh hoạt mang Cơ Điện cho vui.cho anh gửi lới chào anh Dương nhé.
Trả lờiXóaChào mừng Đỗ Sơn đến với blog K8. Hồi còn học đại học đã nghe Nga nói Sơn đạt giải nhì Văn miền Bắc (năm đó không có giải nhất), bạn là niềm tự hào của Hải phòng, và thấy giáo còn có ý định Sơn học lui lại một năm để năm sau đọ cùng Trần Đăng Khoa đấy. Khi chưa viết ở blog K8 mình đã vào blog K10 tìm bài của Sơn. Hôm qua xem có bạn còn nhắc Sơn viết bài... Trường mình có một số sinh viên giỏi văn chưa tham gia. Mình hào hứng chờ đón đọc bài của các bạn, lúc ấy chẳng dám viết vì như người thích hát nghe người hát hay hơn đành ngồi nghe vậy.
Trả lờiXóaMình viết một bài Một chút tản mạn về tình yêu, bạn Nặc danh có bài về 4 người vợ tuyệt hay, anh Luân K5 có bài Nửa kia cuộc đời cực kỳ xúc động làm mình nghĩ những gì đã viết như trên mây trên gió vậy. Đọc những bài đấy lại không dám viết nữa...
Ồ đó cũng là tình YÊU đấy,yêu bạn bè, yêu vợ con,gia đình, yêu sự nghiệp trót đa mang " ...nhìn chung bạn không nên coi nhẹ tình yêu nào cả mà hãy cân đối một cách thông thái những tình yêu ấy, đừng để nó trở thành gánh nặng cuộc đời mà quan trọng bạn phải biết yêu chính bản thân mình. Xin tặng bạn câu chuyện sau:
Trả lờiXóaCâu chuyện triết lý về “4 người vợ”
Một thương nhân giàu có có 4 bà vợ. Ông yêu người vợ thứ tư nhất, ông tự hào về người vợ thứ ba, ông tìm đến người vợ thứ hai như một người bạn tâm tình nhưng hầu như chẳng bao giờ chú ý đến người vợ thứ nhất…
Ông nâng niu chiều chuộng, coi người vợ thứ tư như một món đồ trang sức quý, luôn mua sắm cho bà ta những bộ đồ sang trọng đắt tiền. Ông cũng rất yêu người vợ thứ ba. Ông tự hào về người vợ này và luôn muốn “khoe” vợ với bạn bè. Tuy nhiên, trong ông luôn thường trực nỗi lo sợ bà bỏ đi với người đàn ông khác.
Ông cũng yêu người vợ thứ hai. Ông coi bà như người bạn tâm tình, người giúp ông vượt qua những khó khăn trong cuộc sống. Bất cứ khi nào gặp khúc mắc, ông đều tìm đến bà.
Người vợ thứ nhất lại là người rất chân thành, chung thuỷ, luôn kề vai sát cánh bên ông lo toan chu đáo chuyện gia đình. Tuy nhiên, ông lại không yêu bà vợ thứ nhất. Mặc dù bà rất yêu ông, ông hầu như chẳng bao giờ chú ý đến bà.
Một ngày, ông ngã bệnh. Ông tự biết rằng mình sắp từ giã cõi trần. Ông nghĩ về cuộc sống giàu sang xa hoa và tự nhủ: “Hiện mình có 4 bà vợ. Nhưng khi mình chết, lại chỉ có một mình. Thật cô đơn làm sao!”.
Ông ta hỏi bà vợ thứ tư: “Tôi yêu mình nhất, luôn dành cho mình sự quan tâm đặc biệt và những điều tốt đẹp nhất. Tôi chẳng còn sống được bao lâu nữa, liệu khi tôi chết, mình có nguyện đi theo tôi không?”. “Không đâu” – Bà vợ thứ tư đáp lại và bước đi.
Mặc dù trên khuôn mặt ông cố tỏ ra vẻ bình thản nhưng không giấu được nỗi buồn, ông quay sang hỏi người vợ thứ ba: “Tôi yêu bà nhiều lắm, tôi sắp chết rồi, bà có nguyện theo tôi không?”. “Không, cuộc sống vẫn đang đẹp mà. Sau khi ông chết, tôi sẽ tái hôn”. Trái tim ông run lên đau đớn.
Sau đó, ông hỏi người vợ thứ hai: “Bất cứ khi nào gặp vấn đề khó khăn rắc rối gì tôi cũng đều tìm đến bà. Bây giờ tôi xin bà hãy kề vai sát cánh cùng tôi lần cuối cùng. Khi tôi chết, bà có nguyện đi theo tôi không?”. Bà vợ thứ hai trả lời: “Xin lỗi, lúc này tôi không thể giúp ông được. Nếu có, tôi chỉ đưa linh cữu ông ra mộ thôi”. Người vợ thứ hai chính là người bạn tâm tình thân thiết thủy chung của ông cũng chỉ khóc khi ông chết, đưa ông ra đến mộ rồi quay đầu… Ông nghe câu trả lời mà như sét đánh ngang tai. Ông thực sự quá đau đớn vì người mà ông nghĩ có thể tin tưởng nhất cũng bỏ rơi ông.
Bỗng có một giọng nói cất lên: “Tôi sẽ đi cùng ông, đi đến bất cứ nơi nào ông tới”. Ông dáo dác tìm kiếm chủ nhân của giọng nói và nhận ra đó chính là người vợ thứ nhất, người mà chẳng mấy khi ông để ý tới. Trông bà gầy và xanh xao quá. Rưng rưng xúc động, ông nói: “Đáng lẽ ra trước đây tôi phải chăm sóc bà nhiều hơn nữa”. Chỉ có duy nhất người vợ cả, người thường bị ta bỏ mặc, lãng quên khi sống… là kiên quyết đi theo, yêu thương ta cả cuộc đời.
Mỗi chúng ta ai cũng có 4 bà vợ. Bà vợ thứ tư chính là thân thể của chúng ta. Cho dù ta có chăm chút, trau chuốt đến mấy, rồi nó cũng rời bỏ ta khi ta chết. Còn bà vợ thứ ba? Đó chính là của cải, địa vị. Khi chúng ta chết, chúng sẵn sàng đi theo người khác. Bà vợ thứ hai chính là gia đình và bạn bè. Cho dù có thân thiết đến mức độ nào, khi ta chết, họ cũng chỉ khóc đưa ta ra mộ mà thôi. Bà vợ thứ nhất chính là tâm hồn ta, thường bị lãng quên khi ta chạy theo tiền tài, địa vị, danh vọng, của cải, nhưng nó sẽ theo ta suốt cuộc đời. Tốt hơn hết là nuôi dưỡng tâm hồn ngay từ bây giờ, vì đó là “người” thân tín nhất bên ta. Đừng để phải hối hận vì đã lãng quên nó.
BM (DailyMail)
Đọc bài này không hiểu sao mình nghĩ các bạn đang bận rộn kinh doanh, làm việc tất bật ngược xuôi để kiếm càng nhiều tiền càng tốt...khác nào đang vất vả với người vợ thứ 3, rồi họ cũng lại bỏ các bạn mà đi...
Trả lờiXóaNuôi các con học là đủ rồi, để chúng tự tạo dựng như bố mẹ chúng khi xưa ấy, chúng sẽ quí những gì bản thân làm ra hơn và mình cũng không đeo đẳng mãi mối lo rằng đã không cho con được như người khác đã lo...
Làm như lời khuyên kia đi: "Hãy nuôi dưỡng tâm hồn ngay từ bây giờ..."
Em Sơn cũng đồng ý như các Anh đấy, đừng có "lao tâm khổ tứ" vào Công cuộc kiếm tiền. Khoá 10 có 2 bạn : một là bạn Đức K10M chủ dự án đường Đại Cồ Việt nổi tiếng một thời, ăn to nói lớn vậy mà con đường vẫn còn đấy mà bạn mình thì đã đi xa được hơn chục năm lúc con đường chuẩn bị khánh thành, hơn nữa cuối đời lại còn phải làm việc với Công an mới khổ chứ. Một ban là Tiến cũng K10M TGĐ Cty chiếu sáng HN xây 1 loạt Khối nhà HAPULICO ở khu Thanh Xuân, đúng lúc người ta ùn ùn dọn đến những ngôi nhà do Bạn Tiến chỉ huy xây thì bạn cũng bỏ mọi người ra đi không kịp tìm người kế nhiệm để khi mất đi bọn họ tranh nhau ghế TGĐ nên kẻ oán người trách.
Trả lờiXóaCho nên trong các buổi họp lớp em vẫn khuyên các bạn lớp em: thế là đủ rồi, tuổi này được nghỉ là nghỉ,không nên đi làm thêm,vì đi làm thêm có khi không đủ tiền thuốc sau này đấy
BBT K8 rất hưởng ứng bài "còm" này của Sơn đấy, nếu để ý Sơn sẽ thấy cái tinh thần "Tháng giêng là tháng ăn chơi" trên Blog K8, K10 và đặc biệt là các anh chị K6, họ nghỉ hưu rồi mà. Tuy nhiên công việc thì vẫn phải làm, làm đủ sức mình thôi. Cái khó của dân Việt Nam ta là "mức sống" còn thấp quá (so với hàng xóm) vì vậy chẳng biết thế nào là đủ sức, thế nào là đủ sống, có lẽ đấy cũng là vấn đề các Blog cũng đề cập. Hãy tham gia viết bài thường xuyên nhé.
Xóa