LÊANHQUỐC15:51 Ngày 13 tháng 9 năm 2013
TIẾN VỀ THÀNH PHỐ
Từng trận đánh cứ nối tiếp nhau
Như mùa lũ ngập dần đôi bờ đất
Từng chiến dịch mở bung mặt trận
Như gió ngàn ồ ạt thổi võng thung.
Mùa mưa đi qua
Khô khói những cánh rừng
Cây trút lá bên đường tơi tả
Đất như choàng tấm chăn màu đỏ
Những nấm mồ đồng đội rực lên!
Từng trận đánh cứ nối tiếp nhau
Như mùa lũ ngập dần đôi bờ đất
Từng chiến dịch mở bung mặt trận
Như gió ngàn ồ ạt thổi võng thung.
Mùa mưa đi qua
Khô khói những cánh rừng
Cây trút lá bên đường tơi tả
Đất như choàng tấm chăn màu đỏ
Những nấm mồ đồng đội rực lên!
Tiến về Sài gòn
Từ khắp nẻo Trường Sơn
Đại bác
Xe tăng
Chuyển rung thành phố
Rầm rập những Binh đoàn
Ào ào thác đổ
Cả nước dồn về
Trùng điệp quân đi.
Các hướng tấn công
Thần tốc – diệu kỳ
Ngày mai hiện dần
Bằng xương bằng máu
Ngày mai sẽ về
Gang tấc nữa thôi!
Gang tấc nữa thôi!
Cờ giải phóng tung bay dinh Độc Lập
Tổ quốc tưng bừng niềm vui thống nhất
Chúng con sẽ về
Bên mẹ
Mẹ hiền ơi!
Gang tấc nữa thôi!
Ác liệt lại ngàn lần ác liệt
Sào huyệt cuối cùng
Sào huyệt lửa bung ra.
Máu người lính đã thấm rừng già
Nay lại đổ dọc đường vào thành phố!
Người lính cựu
Mang nửa đời chữ thọ
Có ai ngờ!
Ngã xuống
Trước ngày mai.
Chúng tôi nghiêm trang
Đứng trước thi hài
Người đồng đội
Người anh
Người thầy trong trận mạc
Giữa Sài Gòn
30 THÁNG 4…
Chương ba: Sau chiến tranh
LÀNG XƯA
Giặc tan rồi
Chúng tôi trở về quê
Bồi hồi quá!
Những bàn chân lính
Chiếc ba lô trên lưng nhẹ tếch
Chỉ nặng nhiều là mấy búp bê.
Khao khát gì mà bồng bế thế kia?
Hay ở rừng lâu ngày không bóng trẻ?
Ngoài mặt trận nào ai thành bố – mẹ
Tìm đâu ra tiếng bé khóc chào đời.
Hay tuổi xuân ta
Trầm bổng cuối trời?
Như hạt mưa sa xuống vườn đồng đội
Hay vì thương cây
tháng năm ngóng đợi?
Mùa hoa về
Cho tươi lại cành xanh.
Thôi!
Gác lại một thời chiến tranh
Ào về nơi chôn nhau, cắt rốn
Để ngắm mẹ
Cho hả hê nỗi nhớ
Để nhìn cha
Cho đã buổi thương Người.
Để được gặp nàng mặc áo nâu tươi
Khoe với em rằng: chỉ thêu vẫn thắm,
Rằng: hai đứa chẳng còn xa ngàn dặm,
Rằng: hôm nay thuyền đã cập bến rồi.
Đây mái nhà tuổi thơ của tôi
Đây bậu cửa chắn ngang thời lẫm chẫm.
Đây hình vẽ ngu ngơ thời chấy rận,
Màu than đen còn nhánh đến bây giờ.
Đây hàng cau cha trồng từ ngày xưa.
Rụng đỏ đất
Những mùa đành để lỡ
Đây vườn trầu mẹ ươm hồi ta nhỏ
Rơi vàng trời
như thể khát tìm cau.
Đây con đường nối sang nhà nhau.
Bên ấy, bên này đi về một ngõ
Đêm họp Đoàn cùng chung đuốc tỏ!
Ta soi cho em về tới sân nhà.
Đây xóm làng lam lũ của ta
Những bữa cơm còn đầy mâm rau má
Người ra hội vẫn mặc manh áo vá
Trẻ tới trường, quyển sách đọc thay nhau.
Mùa đông về chưa đủ ấm đâu,
Mùa hạ đến chẳng đủ màn ngăn muỗi
Ta gặp ai cũng già trước tuổi
Biết hy sinh… đâu chỉ ở chiến trường.
Ơi! Xóm làng mà ta gọi Quê hương
Người ra trận đông hơn người ở lại
Đã kín vách BẢNG VÀNG DANH DỰ
Giờ lại nhiều BẰNG TỔ QUỐC GHI CÔNG!
Bao hố bom chằng chịt trên đồng
Nghe lành lạnh tiếng cá cờ búng nước
Hiểu hạt gạo nuôi quân ngày chiến cuộc
Đã chan hòa máu với mồ hôi.
Chiến sĩ-họa sĩ-nhạc sĩ và thi sĩ là một trong Lê Anh Quốc . Cảm ơn BBT đã giới thiệu bài thơ này cho bạn bè thưởng thức. Có lẽ vì hay quá nên nhiều người chỉ "thị hưởng"mà ko muốn nói gì thêm. Mình đã đọc mãy lần , định chẳng nói gì -nhưng rồi ko cầm lòng được...!
Trả lờiXóa