Thứ Ba, 4 tháng 6, 2013

NHỮNG MẨU CHUYỆN CỦA PAUTOPXKI VÀ TUÔCGHÊNHÉP - SƯU TẦM.

Nhân tiện BLL hội K8 Cơ Điện Hà Nội xin thông báo với Vũ Thị Thọ, đúng 16h thứ 6 ngày 7 tháng 6 này bọn mình sẽ có mặt tại nhà văn hóa Việt Nhật TP Hạ Long để dự hội bia Hà Nội tại Hạ Long. Xin mời bạn ra tham dự và gặp mặt bạn bè. Nhờ bạn thông báo cho các bạn K8 tại Quang Ninh nhé.
Trưa nay trong lễ viếng bà mẹ Hòa K8I, bọn mình có gặp Phong K8I và bàn về cuộc gặp mặt bên lề của K8, nhưng do có công tác đột xuất nên có thể có những thay đổi. Rất có thể bạn bè K8 sẽ gặp nhau vào ngay buổi sáng hôm ấy. Cụ thể thế nào sẽ có thông báo sau.
Thọ K8MA
Là truyện của những nhà văn Nga, xem đã quá lâu và vẫn không nhớ rõ các chi tiết.
Dòng sông Nga



Rừng thu nước Nga

Tuổi 18

1. LẴNG QUẢ THÔNG –Pautopxki
Cô bé ì ạch với lẵng quả thông đi ra khỏi rừng. Một người đàn ông cao lớn nhẹ nhàng:“Để chú xách cho”. Hai chú cháu vừa đi vừa nói chuyện, tới gần chỗ rẽ:“Chú sẽ tặng cháu một món quà nhưng phải mười năm nữa”“Chú đưa bây giờ đi, cháu sẽ giữ cẩn thận không làm vỡ đâu”, cô bé nằn nì.

Người đàn ông về ngôi nhà nhà nhỏ giam mình ở đó bốn tháng. Khi ông dạo những nốt nhạc đầu, những người qua đường lặng lẽ đứng lại. Người lao công, chị thợ giặt…và cả anh thủy thủ đang bách bộ cũng hướng đến ngôi nhà. Chẳng mấy lúc cả một đám đông đã tụ lại, tiếng đàn vẫn vang lên…
10 năm sau, cô bé bây giờ đã là một thiếu nữ 18 tuổi. Được cha cho phép cô đến thăm dì ở một thành phố nọ. Tối đó cả nhà náo nức đi nghe hòa nhạc. Người chú giữ đồ cho nhà hát nên cô gái được lựa một bộ cánh để diện. Tấm màn nhung được kéo lên, tiết mục đầu qua đi nhanh chóng. Người dẫn chương trình giới thiệu tiếp, cô gái thấy choáng váng không còn tin vào tai mình. Người dẫn chương trình nhắc lại: “ …Đây là bản nhạc của người nghệ sĩ …quá cố dành tặng cho cô…con gái người gác rừng…khi cô 18 tuổi”
Người nhạc trưởng vung cánh tay, người ta nghe như có tiếng sóng biển, tiếng gió rừng…âm thanh cả một vùng quê sống dậy.Rồi bỗng vang lên tiếng nói của người nhạc sĩ:” Cháu là bình mình! Cháu là…” Cô gái ôm mặt khóc, lặng lẽ rời khỏi ghế. Bà dì ra hiệu cho chú đi theo. Đến bờ biển ngắm nhìn về phía xa rồi ngước lên bầu trời cô gái khẽ thốt lên:” Ôi! Cuộc đời đẹp quá!”
Đứng phía sau, người chú thở phào nhẹ nhõm.

2. NHỮNG GIỌNG HÁT HAY – Tuôc ghê nhép
Chàng trai trẻ làm nghề gỗ, người kia là một lái buôn. Họ gặp nhau ở một quán rượu. Cả hai đều thích hát và hát hay. Họ đã nghe nói về nhau, nhà buôn nảy ra ý định thi hát, người thua phải đâĩ một thùng rượu. Ban giám khảo được lựa chọn nhanh chóng. Cầm chịch là người nơi khác mới đến, hầu như không ai biết về ông, một người lạnh lùng. Nhà buôn hát đầu tiên. Càng hát càng cuốn hút người nghe khiến chàng trai nản lòng, khéo mình thua mất. Đến lượt, anh chọn một ba lat đã quen thuộc. Giọng hát cất lên nghe như nước tràn ra lênh láng. Câu chuyện thật buồn. Người nông dân ngồi cạnh bàn sụt sùi chốc chốc lại đưa cánh tay áo lên quệt nước mắt. Bà vợ chủ quán to béo chạy ra chạy vào rồi tựa cửa nức nở khóc…hai giọt nước to tướng lăn ra từ hốc mắt người cầm chịch chảy dài trên khuôn mặt ít biểu cảm. Rồi đến đoạn cao trào. Dòng nước trào dâng cuồn cuộn chảy. Không khí sôi động, những khuôn mặt đầm đìa nước mắt rạng rỡ với những nụ cười…Bài hát vừa dứt người lái buôn đã lao tới ôm chặt lấy chàng trai quay tròn. Đêm đó cả quán thức, rượu không ngừng chảy…

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Dùng những mã code này để cài hình ảnh, video, bài hát vào lời bình
Link ==> <a href="URL">Ở ĐÂY</a>
Hình ảnh ==> [img]URL[/img]
Youtube clip ==> [youtube]URL[/youtube]
Nhạc của Tui ==> [nct]URL[/nct]