Bữa cơm chiều xong, vẫn đói meo. Đám SV kéo nhau ra
bãi cỏ trước nhà ngồi mát, tán dóc, chờ tối mới ôn bài. Nhóm chúng tôi với vài “ chiến hữu” đã ngầm hẹn nhau,
bí mật chờ tối ‘ xuất quân’ để bọn khác không thể ‘ bám càng’ được.
Sẩm tối, đám SV đứng dậy tản đi học bài. Bọn tôi cũng vờ như đi học , từng
đôi một bí mật tập kết về đống đá. Mươi
phút sau là đủ mặt, làm sao có thể ‘ chậm chân ‘ trong bữa “
mít ” này, đợi cả
ngày rồi .
Trăng non đã lên chiếu ánh sáng dìu dịu. Đống đá rộn lên tiếng nói và tiếng cười. Ánh trăng không đủ làm rõ từng khuôn mặt nhưng tôi cũng mường tượng ra niềm vui của chúng bạn khi ấy thế nào … ? Tiếng dao liếc lạo sạo vào đá rồi tiếng sồn sột cứa quả mít . Không kìm được một thằng thốt lên : “ Thơm quá, ngon thật “ , nó đã nếm trước được một miếng rồi . Tiếng cười đùa vang lên, thằng N vừa ăn vừa kể lại chiến tích hồi sáng. Quả mít rất nhiều múi, chín tới mà ngọt đậm – ăn đã luôn. Còn một góc cuối, chúng nó hè nhau ăn cho hết chứ không mang về. Lần đầu tiên mới có sự ‘ dư giả “ cho cả bọn lúc nào cũng gần với trạng thái “ thiếu đói “ này. Lững thững trở về trên con đường đất , cao hứng khi đã no nê - “ Tao sẽ thức cả đêm để ôn “ một thằng tuyên bố hùng hồn.
Cầm quyển
vở lên, đọc chưa hết một trang tôi thấy
người nóng bức - bứt rứt. Quái lúc nãy không thấy nóng mà sao giờ nóng vậy. Tự
nhủ, nghỉ ít phút đi tắm cho mát rồi sẽ
học tiếp. Tắm rồi, mới đọc hết một trang lại thấy nóng, xuống bậu
cửa sổ ngồi để hứng gió đêm mà cũng chẳng thấy mát như mọi ngày – Sao thế
? Mọi người vẫn ngồi ở giường mà
không thấy nóng như mình nhỉ …? Tay quạt,
tập trung cố đọc hết trang giấy mà vẫn không thoát được cảm giác nóng đang trào ra từ bên trong. Không học được thì ngủ vậy, vào nằm mà vật vã
mãi , quạt rõ mạnh mà người vẫn đẫm mồ hôi. Mặt đến lưng, cổ, vai
toàn thân vã nước ra như người đi cày. Chiếu cũng ướt.
Vuốt mồ hôi đặc mùi mít, Khắp nơi mùi mít.
Nóng không thể
ngủ được, tôi đành trở dậy ôn
bài. Đọc nốt phần định bỏ qua. Sáng ra, cả bọn hỏi nhau “
Sao đêm qua nóng thế ? Tao chẳng ngủ được , phải dậy học tới sáng “ , Hóa ra, thằng nào cũng như vậy !
Hôm
thi, rút ra cái đề bài tôi giật
mình – vào đúng phần đã học trong đêm không
ngủ vì mít ấy, và làm “ ngon” như ăn
mít vậy. Môn thi này, nhóm ‘ chiến binh ‘ ăn mít đều gặp may, thi qua hết.
Tối đến, gom được ít tiền cả bọn
kéo ra quán bà “ Bóp “ để
“ lại quả “ và lấy hên môn thi tiếp.
Chúng kết luận là :
THƠM như
múi mít – NGON như múi
mít – NÓNG bởi múi mít – MAY nhờ múi mít.
Bây giờ, mỗi
khi cầm múi mít tôi lại nhớ cái cảm giác thơm ngọt cùng cái nóng dữ dội của QỦA MÍT MÙA THI
ấy – nó đã gim trong ký ức về một thời
sinh viên khóa 9 không thể
nào quên.
Hà nội , 5/2013 - NGUYỄN
HỮU LUÂN
Anh Luân ơi , anh đi bội đội về , học cùng K9I , anh đã yêu chưa ? có yêu người con gái nào SV cơ điện không ? Nữ cơ điện như mì chính cánh , nữ K5 ,K7 , K10 , K11 , nhất K11 có bạn đi thi hoa hậu được .5 năm học ở trường tôi có mến , cảm tình với nhiều bạn nữ , còn yêu nữ cơ điện thì giờ này tôi vẫn chưa giám hé lộ .Mùa thi với quả mít chín của anh đẹp như trong mơ . Trong sáng , giản dị , rất tình cơ điện . Cuộc đời này , có trang nào đẹp như trang đời sinh viên không ?
Trả lờiXóaChào bạn V.SinhK8Mb.
Xóa5 năm CĐ thời 7x của SV thời gian khó đã để lại nhiều kỷ niệm không quên về học tập và cuộc sống, những cái riêng một thời gắn bó- yêu thương và giúp nhau để cùng vượt qua những môn thi, để bạn mình không bị " Tăng ca".
Tôi nghĩ, giờ ta có thể chia sẻ những kỷ niệm với nhau những khi gặp gỡ những điều dường như khó nói như của bạn " tôi có mến , cảm tình với nhiều bạn nữ , còn yêu nữ cơ điện thì giờ này tôi vẫn chưa giám hé lộ"... Mà có khi những hé lộ sẽ khiến các " Mỳ chính" nhớ lại như là kỷ niệm đẹp thời CĐ đấy.
Nhóm bọn tôi hồi ấy đã chơi " đủ trò ", CHƠI- NGHỊCH _ HỌC _ CƯA CẨM nhưng không có "EM" CĐ nào lọt vào tầm ngắm cả.
Chúng tôi đã gắn bó dìu nhau cùng ra trường với rất nhiều kỷ niệm,và tôi sẽ kể tiếp để chúng ta cùng ôn lại những năm tháng CĐ ngày ấy.
Chúc mừng Luân đã tham gia nhiều hơn trên Cơ Điện chúng ta .Hen gặp nhau ở Sài gòn 4-8 nhé.
Trả lờiXóa