Ngày nghỉ làm gì cho tâm hồn thảnh thơi, khôi phục sức khỏe và làm vơi đi những căng thẳng trong tuần. Có nhiều cách lắm. Xin mời mọi người cùng chiêm ngưỡng sắc hoa Quỳnh cuối thu. Những cánh hoa trắng muốt cao sang quyền quý. Hương thơm ngát, nhẹ nhàng dễ chịu. Thật tuyệt vời.
DƯỚI MÁI NHÀ CHUNG - TRƯỜNG ĐẠI HỌC CƠ ĐIỆN NAY LÀ TRƯỜNG ĐẠI HỌC KỸ THUẬT CÔNG NGHIỆP THÁI NGUYÊN, CHÚNG TA ĐÃ LỚN LÊN, ĐÃ THÀNH NGƯỜI. CÁC CỰU SINH VIÊN CƠ ĐIỆN MỌI THẾ HỆ HÃY PHÁT HUY TRUYỀN THỐNG KEO SƠN BẠN BÈ, CÙNG NHAU ĐI LÊN VỮNG VÀNG TRONG CUỘC SỐNG
Cái quí, cái hay với người thưởng thức hoa Quỳnh là; Hoa quỳnh chỉ nở vào nửa đêm- khi ấy ngoài con ong đất đến với hoa thì chỉ có những người "chí thức" mới được thưởng thức hương sắc Hoa quỳnh dưới ánh trăng Thu tuyệt vời mà thôi.Thật hiếm hoi khoảnh khắc đó vì sáng hôm sau khi ánh dương dần xuất hiện thì nàng Quỳnh cũng... khép lại rồi! Sẽ thật là đáng tiếc cho những ai "thức chưa tới tầm" đã ...bỏ cuộc rồi--..thì hồn làm sao được xứng "hái" hoa Quỳnh. TMO xin tặng các bạn bài thơ hoa quyngf của nữ thi sĩ Lâm Thị Mỹ Dạ mà mình ghi được trên báo VN năm 1981 thay cho lời bình chùm ảnh mà BBT Blog đăng trên để cùng thưởng ngoạn và suy tưởng đôi nét về đời và hoa nhé:
Trả lờiXóaHOA QUỲNH
Lâm Thị Mỹ Dạ
(Làng Ngọc Hà tháng 6-1981)
Như chỉ hoa quỳnh có
Cái màu trắng ấy thôi
Màu trắng muốt thơ ngây
Chẳng lẫn vào đâu được
Đời của hoa thơm ngát
Con ong nào biết đâu
Hoa nở trong lặng lẽ
Âm thầm vào đêm sâu
E ấp mà kiêu hãnh
Hoa nghiêng trong trăng sao
Như đàn thiên nga nhỏ
Sắp bay lên trời cao
Chợt quên tôi thiếp ngủ
Để trôi qua phút giây
Cá phút hoa quỳnh nở
Làm sao tìm lại đây?
Cái phút hoa quỳnh nở
Nó thế nào ở Trăng ?
Nó thế nào hở sao?
Nó thế nào hở gió?
Giây phút ấy đi qua
Và thời gian đến trước
Làm sao xin lại được
Xin lại một lần hoa?
Từng cánh khép lại rồi
Hoa lả mềm giấc ngủ
Ôi phút hoa hiến dâng
Hồn tôi không kịp hái!
Hồn tôi không kịp hái
Thời gian đâu dừng chân
Một khoảng tôi để quên
Có nghĩa là đã mất...!