KHOẢNG LẶNG…
NgườiHòngai
Bạn có mấy khi nghĩ đến khoảng lặng đã qua?
Cãi đã vì không chịu được. Nhưng cãi mãi lại nhận sự trút giận thì lặng thinh vậy, không hao tổn trí não, tạm an ủi có nhịn vẫn hơn.
Nghe thấy chối nhưng không thể bật lại vì sẽ bị xuyên tạc.
Người không hiểu nghĩ sai lệch cũng có mà người hiểu họ cũng vẫn hành động như
không biết vậy.
Khoảng lặng…sự thất vọng.
Về niềm tin đã mất.
Những người trong cuộc đang nghe họ mổ xẻ chuyện mình mà
không thể nói, giải thích cách nào với số đông kia cứ như vô cùng vô tận.
Cũng có khi là không biết nói thế nào cho được.
Khoảng lặng...nỗi đau quá lớn.
Về sự chia tay.
Về sự ra đi của những người thân.
Và cũng là về niềm tin đã mất.
Khoảng lặng...nỗi đau quá lớn.
Về sự chia tay.
Về sự ra đi của những người thân.
Và cũng là về niềm tin đã mất.
Khoảng lặng …điều tuyệt vời.
Không ngôn ngữ nào tải được…
Ai là người đã không trải qua các cảm giác đó?
Có thể nhận biết về con người qua các cung bậc cảm xúc đó
không?
Khoảng lặng hay im lặng
Trả lờiXóaCho trời cao đất rộng
Cho sự sống bình an
Để lòng ta thanh thản .
Đề tài rất hay sao Thọ lại viết quá ít vậy ?
Trả lờiXóaChợt nghĩ rồi viết ngay chưa kịp suy ngẫm.
Trả lờiXóaNhư món sơ sài nấu vội và lượng lại quá ít nên người ăn chưa kịp biết mùi vị đã hết.
Đề tài mở hy vọng mọi người viết tiếp...
Trả lờiXóaBạn làm tôi phải viết tiếp và thấy vẫn chưa hết.
Khoảng lặng…dấu hiệu báo trước điều khủng khiếp sắp xảy ra:
Sự giận dữ của con người, sự khốc liệt của một trận chiến, cơn cuồng nộ của thiên nhiên…
Khoảng lặng…khi biết sự hy sinh của người đã vì ta.
Khoảng lặng…vô vọng trong chờ đợi.
Khoảng lặng…khi biết sự vô tâm, vô tình của ta đã gây nên điều oan ức, đã chạm tới nỗi đau, đã để vết thương lòng …cho người bạn.
Khoảng lặng…bất chợt lúc nào đó nhận thấy sự tàn phá của thời gian, của vất vả lo toan, của nỗi buồn trong cuộc đời trên khuôn mặt người ta yêu dấu.
Khoảng lặng…về một điều kỳ diệu đang tới.
Phải triệu ông Phạm Tiến Duật lên để bình luận !
Trả lờiXóaTừng dòng một thì có thể hiểu. Nhưng thú thực, tổng quan tớ chưa biết Người đẹp xứ Hòn của chúng ta gủi bè bạn thông điệp nào là chính..Hay tổng thể chính đây là một "khoảng lặng" không hay nào đó? Cầu mong cho không có một " khoảng lặng" đáng tiếc nào giữa chúng ta mà người đẹp xứ Hòn cảnh báo! Tớ chưa kịp nhờ VS cũng ở xóm Đông- Bắc giải mã mà hắn đã gợi ý nhờ ô Duật rùi thì ..tạm thở thật sâu một cái đã!
Trả lờiXóaCũng như Oánh, vừa đọc bài viết của "Người Hônggai" vừa ngẫm nghĩ, "cái gì nhỉ" rồi tự trả lời, chẳng biết có trùng với ý tác giả hay không. Ấy thế mới là "văn".
Trả lờiXóaTrong đời, ai cũng có hoặc sẽ có những khoảng lặng, nhiều hay ít, ngắn hay dài... Những giây phút lặng đi vì sung sướng. Những Khoảnh khắc tái tím, lặng câm vì tức giận. Những chuỗi ngày âm thầm buồn bã vì thất vọng. Những khoảng đời ngây ngô phó mặc vì quà mệt mỏi... Nhiều, nhiều kiểu lắm
Năm 1981, đã có hai năm sống trong bộ đội, mọi ước mơ, hoài bão của những ngày đầu nhập ngũ gần như tan biến. Tuổi trẻ, chắc ai cũng vậy, ngoài cái lý tưởng này nọ thì tình yêu bao giờ cũng được đặt lên trên hết. Ấy thế mà mình lại quyết định không yêu, không mơ màng, không tìm kiếm. Cuộc sống với lý trí cuộn tròn trong cô đơn. Tất cả chỉ công việc và "một mình". Đấy là một "khoảng lặng" dài nhất trong đời, chừng 2 năm. Nhưng ngay sau đó và mãi đến bây giờ, mỗi lần nhớ lại, mình vẫn còn cảm nhận thấy cái kinh khủng của sự đơn độc. Và cũng từ đó mình luôn biết cuộc sống không thể thiếu vắng tình yêu.
Một ví dụ về "khoảng lặng" để góp chuyện cùng mọi người.
Khoảng lặng viết như Quang rất đồng cảm với mọi người. chủ đề mà người đẹp xứ hòn nêu rất đúng và lứa U60, Cần CÓ KHOẢNG LẶNG ĐỂ HỒI TƯỞNG, CẦN CÓ KHOẢNG LẶNG ĐỂ XEM CÁI GÌ ĐƯỢC CÁI GÌ MẤT
Trả lờiXóaVô tình vào hòm thư và đọc được những dòng này tớ đăng để các bạn – những lão ông, lão bà U60 – xem:
Trả lờiXóaYêu thương cũng có giới hạn, sự chịu đựng nào rồi cũng có lúc kiệt quệ đi.
Không ai ép buộc được chúng ta phải yêu ai, vậy nên, mỗi người đều có quyền ra đi hay ở lại.
Chỉ là những kẻ độc thân khi yêu khốn khổ kia có đủ mạnh mẽ, để từ chối những thứ vốn không thuộc về mình?
Đôi khi:
Người đề nghị chia tay với bạn…
Lại là người yêu thương và quan tâm bạn nhất!
Đôi khi:
Người mà muốn buông tay bạn…
Lại là người mà bạn cảm thấy luyến tiếc nhất!
Đôi khi:
Người mà đang theo đuổi bạn…
Đột nhiên biến mất không tin tức…
Lại là người mà bạn cảm thấy bâng khuâng nhất!
Và đôi khi:
Người mà bạn không có cảm giác yêu thương…
Lại là người mang cho bạn cảm giác hạnh phúc nhất!
( Có thể là một bài ĐÔI KHI VÀ ĐÔI KHI – SƯU TẦM )
Còn đây là thơ của Thanh Vân cũng thấy trong hòm thư:
GỬI ANH !
Có một ngày, em mãi mãi lặng im
Chẳng phải vì em dỗi hờn vô cớ
Em muốn hiểu: xa em, anh có nhớ
Hay tình là bong bóng vỡ theo mưa?
Bấy lâu nay, mình thực sự yêu chưa,
Hay giữa chúng ta chỉ là ảo giác?
Em chỉ là hạt cát trong sa mạc
Không nỡ lòng làm bỏng rát chân anh
Tình thoảng bay như cơn gió qua mành
Ai sẽ đi, ai là người ở lại ?
Em mơ ước tình ta là mãi mãi
Chuyện ngày mai, không đoán được bao giờ!
Hứa với anh, em sẽ mãi đợi chờ
Ngày anh về cho đến khi nhắm mắt
Em vẫn đợi, một vòng tay siết chặt
Một trái tim mang tràn ngập thương yêu
Muốn ôm anh và nói biết bao điều
Mong tình mãi đong đầy theo năm tháng
Em giữ mãi một mối tình sâu nặng
Đợi anh về trong ước nguyện trăm năm
THANH VÂN
Và một bài không có tên:
Em chẳng giận anh đâu,
Vì chúng ta chẳng là gì của nhau, anh nhỉ!
Cùng ngủ quên trên chuyến xe đời đầy mộng mị
Trở giấc, vô tình...
ta chạm phải lòng nhau
Hai trái tim đều chứa những giọt sầu
Những vết đau đã hằn sâu theo năm tháng
Giọt nước mắt em từ lâu khô cạn
Bỗng vỡ tan thành...
những giọt mưa ngâu.
Chẳng thể nào em lại nhớ anh đâu?
Sao đôi mắt em cứ nhìn về nơi ấy!
Tiếng mưa rơi...
hay tiếng lòng em ...
mà vang trời sấm dậy
Để đêm nằm nghe mằn mặn bờ môi.
Trái tim em hoang lạnh quá lâu rồi
Hai đường thẳng song song, chẳng bao giờ chung lối
Đời sẽ đổi thay, như mưa chiều rơi vội,
Giấc mơ đời, ..
em thả xuống dòng trôi.
THANH VÂN
CẢM ƠN MÌNH !
Cảm ơn mình đã trao trọn trái tim
Dạy em biết thế nào là sai, đúng
Mình của em không tài hoa xuất chúng
Không sang giàu, chẳng chức trọng, quyền cao
Tự khi nào ta đã nói yêu nhau
Mình vẫn giữ những lời ngày xưa đã hứa
Tặng cho em một trái tim rực lửa
Em tặng cho mình bao khoảng trống chênh chao
Mình vẫn lặng thầm nếm trải những nỗi đau
Những u uất chỉ một mình mình biết
Vẫn yêu em với một tình yêu tha thiết
Em có tội với mình, em xin lỗi mình nha!
Em với mình dù đang phải cách xa
Sẽ có ngày ta bên nhau, mình nhé !
Em vẫn mơ một ngày tình chung vui vẻ:
Một ngôi nhà, hai đứa trẻ, mình ơi !
THANH VÂN
Là những bài viết, bài thơ hay.
Đọc rồi càng rõ hơn mình là kẻ ngoại đạo có nghĩ và viết cũng chỉ để cho bạn bè ngoại đạo xem ...
Những lời tâm sự chân tình sâu thẳm từ con tim, thể hiện một tâm trạng bối rối nửa như luyến tiếc nửa như hối hân và cũng thể hiện niềm mong muốn trở lại với những ngày xưa đẹp tuyệt vời ấy. Tất nhiên rồi, đấy là cái quyền của mỗi người, cái quyền của mọi người. Tại sao không? Cho dù là trẻ tuổi, cho dù là lớn tuổi, người ta vẫn phải yêu chứ. Hãy yêu cho đến tận cái ngày ta phải rời xa cuộc sống đáng yêu này.
XóaĐọc những bài viết trên mình hiểu TG đang yêu, một khát vọng yêu, một thể hiện đẹp nhất của cuộc đời mà bất cứ ai cũng nên có.
Có một câu hỏi. Trong bài thấy TG nói đến "Hộp thư". Hộp thư ấy là của ai vây? là của TG?
Chỉ cần các bạn hiểu và thấy hợp lý là được vì tớ viết mà cũng chẳng hiểu dạng bài này thuộc loại thể loại gì.
Trả lờiXóaXem hoặc nghe thấy hay đâu cần tâm trạng, đâu phải cứ trong hoàn cảnh nào đó mới cảm nhận được?
Quang tò mò, là hộp thư của tớ.
Đọc cho vui ( Sưu tầm ):
Trả lờiXóaHạnh phúc thì có cánh...
Thổi nhẹ một cái là bay...
Còn :
Nỗi buồn thì lại không có chân...
Đuổi thế nào thì vẫn cứ ở lại...
Cũng như. . .
Hạnh phúc thì đến trước
Thoáng đến mà đã đi.
Nỗi buồn thì đến sau
Để lại vết đau là mãi mãi !
Trong cuộc sống...
Có những thứ cho đi rồi không thể lấy lại
Có những thứ mất đi rồi không thể tìm lại
Có những sai lầm không bao giờ sửa được
Có những vết thương không bao giờ lành
Có những nỗi nhớ không bao giờ nguôi
Có những thứ không bao giờ là của bạn
Có những thứ lại là của bạn mãi mãi!
Vì...
Không có ai là không có tình yêu
Không có ai là không được yêu
Không có ai không yêu một ai...