Chào Oánh thân mến
Chắc Oánh còn nhớ anh Luân . Mấy chục năm rồi nay đọc thơ Oánh thấy đồng cảm . Về bài Sa pa Của Oánh năm 2010 anh thấy Sa pa trong anh day dứt quá . Chia sẻ với nhau và các bạn nhé .
Trời thấp xuống, với mây vào tay
Phố núi khuất như không hề tồn tồn tại
Chỉ hai đứa mình trên Sân mây, mây trắng tóc
Hay tóc mình làm bạc màu mây
Mận tàu đỏ và đào cứ hây hây
Phố nhũng nhẵng gái Mèo nói tiếng Anh nhủng nhẳng
Điện thoại reo những bồn chồn lo lắng
Mây cứ đuổi nhau hun hút ngọn Tả Phình
Giữa Hoàng Liên hồ nước cũng mông mênh
Cũng sóng, cũng thuyền tạc vào vách núi
Đau khổ một đời cũng như bé lại
Khi mình tựa vào phiến đá cổ chiều nay
Đâu tiếng khèn ? kèn lá vẳng trong mây
Nắm tay em, má em hồng trở lại
Ta ngước lên Pan xi păng mây trắng
Đô thành xa như chưa có bao giờ
Sa Pa ơi , Sa pa trong mơ
Tuổi tác mang đến đây thành vô nghĩa
Anh và em và người vùng cao, gần nhau quá thể
Cùng đội mù sương thanh thản ở trên đầu
Đêm ùa xuống , hẹn phiên chợ năm sau
Nhưng thương nhớ sao đợi mùa được nữa
Sa pa mù sương sa pa nức nở
Ta trong mơ thấy gió thổi Ô quy Hồ
Một đêm Sa pa 6/2012NTL
Chắc Oánh còn nhớ anh Luân . Mấy chục năm rồi nay đọc thơ Oánh thấy đồng cảm . Về bài Sa pa Của Oánh năm 2010 anh thấy Sa pa trong anh day dứt quá . Chia sẻ với nhau và các bạn nhé .
Trời thấp xuống, với mây vào tay
Phố núi khuất như không hề tồn tồn tại
Chỉ hai đứa mình trên Sân mây, mây trắng tóc
Hay tóc mình làm bạc màu mây
Sa Pa trong sương mù |
Mận tàu đỏ và đào cứ hây hây
Phố nhũng nhẵng gái Mèo nói tiếng Anh nhủng nhẳng
Điện thoại reo những bồn chồn lo lắng
Mây cứ đuổi nhau hun hút ngọn Tả Phình
Giữa Hoàng Liên hồ nước cũng mông mênh
Cũng sóng, cũng thuyền tạc vào vách núi
Đau khổ một đời cũng như bé lại
Khi mình tựa vào phiến đá cổ chiều nay
Đâu tiếng khèn ? kèn lá vẳng trong mây
Nắm tay em, má em hồng trở lại
Ta ngước lên Pan xi păng mây trắng
Đô thành xa như chưa có bao giờ
Sa Pa ơi , Sa pa trong mơ
Tuổi tác mang đến đây thành vô nghĩa
Anh và em và người vùng cao, gần nhau quá thể
Cùng đội mù sương thanh thản ở trên đầu
Đêm ùa xuống , hẹn phiên chợ năm sau
Nhưng thương nhớ sao đợi mùa được nữa
Sa pa mù sương sa pa nức nở
Ta trong mơ thấy gió thổi Ô quy Hồ
Một đêm Sa pa 6/2012NTL
Cám ơn Anh Oánh, Anh Luân giúp chúng tôi giải Stesst sau một hồi loay hoay mưu sinh.
Trả lờiXóaĐọc xong câu cảm ơn của Trần Văn Thái, tự nhiên mình lại nhớ lại đoạn viết của Nam Cao trong chuyện ngắn "Một chuyện xuvơnia":
Xóa"Hỡi những cô gái quê rất có thể đáng yêu nếu không đói cơm kia! Các cô đã dạy khôn Hàn. Bây giờ Hàn mới biết rằng, trước khi nghĩ đến việc đặt những cái hôn lên cái miệng hoa của người yêu, cũng nên nghĩ đến việc đổ cơm vào đấy đã. Cái ý nghĩ có lẽ chẳng được thơ cho lắm, nhưng cuộc sống vốn không tha thứ những cái gì quá thơ../."
"Còm" của bạn Thái gây phản cảm cho những người làm thơ đấy. Tớ phân tích cũng linh tinh giờ không dám bình vì thực chất không hiểu gì về thơ, cố gắng lắm cũng không làm được thơ mặc dù không đến nỗi bí từ khi diễn đạt.
Trả lờiXóaThọ có nhầm không đấy, :còm của Thái hay của Quang gây phản cảm cho người làm thơ?
Trả lờiXóaCả hai. Xin lỗi các bạn! Cứ từ tớ mà ra. Lần tớ viết bài " Tản mạn một chút về tình yêu", bạn Quang nhận xét và sau đó bạn Thái còm cũng na ná thế này, tớ thấy khó chịu nhưng nghĩ mọi người không có ý xấu nên không nghĩ gì nhiều. Nhưng những người làm thơ đa phần là kỹ tính tuy không nói nhưng chắc khó bỏ qua. Tớ viết trên tinh thần xây dựng nên các bạn đừng suy diễn.
Trả lờiXóaTớ không dám bình về hai bài thơ của anh Luân và bạn Oánh nhưng với Sa pa khi nào nghĩ đến tớ cũng bị ám ảnh bởi giai điệu và ca từ của bài hát :
Sapa thành phố trong sương
Anh chỉ nghe em hát vang lên trong biển mây. Anh chỉ nghe tiếng cười vang lên giữa rừng cây mà người đâu chẳng thấy, mặt người thương chẳng thấy. Ôi Sapa mù sương, ôi Sapa mù sương.
Ta gặp nhau vườn thơm quả chín, anh tặng em một cành mận tím, gửi ra tiền phương hạt giống rau em trồng, gửi tới biên cương cả tình em yêu thương. Ta gặp nhau ở trên đỉnh núi, đây vùng cao một vùng biên giới, ở nơi tiền phương cùng đứng chung chiến hào, gìn giữ biên cương chẵng để lơi phút nào.
Ơi Sapa thành phố trong sương bốn mùa hoa trái ngát hương mây mù mưa bay gió lạnh, đây là quê hương những hạt giống quý.
Ơi nơi đây thành phố tương lai đẹp lung linh bao điều kỳ diệu. Ôi Sapa của ta, ôi Sapa của ta
Bạn nào đó hãy cho lên mạng bài này với giọng hát của Trọng Tấn hoặc Đăng Dương để mọi người cùng nghe.
Thọ ơi, hình như cậu vẫn có ác cảm với tớ từ ngày còn học lớp K8A hay sao ấy.
Trả lờiXóaVề bài thơ của của Oánh và Anh Luân thì ai đọc mà chả thấy hay, quả thật các anh có tài thơ phú.
Thọ ạ! Tớ phải cám ơn các anh ấy vì sau những lúc làm việc (Loay hoay mưu sinh) vào Blog của K8 đọc thơ của các anh, đọc nhiều bài viết của các bạn giúp mình bớt căng thẳng hơn (Giải Stress).
Một lời cảm phục thực sự từ sâu thẳm về bạn bè mà lại gây phản cảm... chán thật!!!!
Bạn Thái thân mến! Bạn thẳng tính nên phản ứng ngay ý kiến không đúng về mình. Tớ góp ý với góc độ cảm nhận của người đăng thơ không có ý gì khác. Còn tớ đã nói rõ “mọi người không có ý xấu” vì vậy chỉ nên xem trên đây là ý kiến xây dựng.
Trả lờiXóaChỉ có cảm tình hay không chứ tớ không ác cảm với bất cứ ai cho dù họ đã ác ý với mình. Tớ chỉ lưu giữ những gì tốt đẹp còn những cái xấu phải loại, không để làm cuộc sống mình thêm nặng nề. Mong tất cả các bạn hiểu và thân thiện với nhau trên trang blog.
Ơ hay, tại sao cứ gặp nhau là lại có chuyện thế này ?
Trả lờiXóaHôm nay Quang đi làm cả ngày, giờ về vào Blog thấy mọi người chuyện qua, chuyện lại vui đáo để. Cho nên mình lại phải nhắc lại cái "còm" hôm trước của mình thôi: "Lời nói không mất tiền mua, lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau." Bây giờ đã gần 60 cả rồi, không phải thanh niên nữa mà cứ đao to, búa lớn làm gì. Cứ khen nhau một tý đã chết ai cơ chứ.
Đọc hai bài thơ của anh Luân và của Oánh thấy lòng thanh thản, thấy cuộc đời nhàn tênh, nhưng khi đọc mấy câu còm của Thái thì mình lại phải quay lại cuộc sống thật của chính mình, của người dân Việt Nam "bất hạnh" bấy lâu. Cơm áo gạo tiền và thơ luôn đi với nhau, đơn giản có thế mà sao cứ phải lời nọ tiếng kia làm gì !!!
Cần phải nói thêm điều này, hai bài thơ của Oánh là do Quang đăng lên, thấy nhiều lời còm hay quá, Quang đã điện và nhắn tin nhiều lần cho Oánh viết lời cảm ơn. Nhưng đến bây giờ vẫn bặt vô âm tín, chỉ vì giám đốc nhà nước biết làm thơ nhưng không biết vào mạng, không biết dùng Blog. Mặc dù đoàn chúng tôi đã cất công về tận Nam Định Hướng dẫn rồi. Vậy Quang lại thay mặt Oánh xin cảm ơn các "Còm" đã quan tâm và đã có lời khen.
Trả lờiXóaThế vậy, làm gì dân ta chẳng khổ !
"Hồng Nhật Cao Minh" trong bài thơCao Bằng gửi trên là nôi dung bức hoành phi trong đền thờ Bác Hồ ở PắcBo mới dc khanh thành- do Giáo sư Vũ Khiêu đề tặng .
Trả lờiXóaThu cai anh
Trả lờiXóaHình ảnh ==> [img]C:\Documents and Settings\All Users\Documents\My Pictures\Sample Pictures\Blue hills.jpg/img]
[img] C:\Documents and Settings\All Users\Documents\My Pictures\Sample Pictures\Blue hills.jpg [/img]
Trả lờiXóa