Quang K8MA - Gần đây Blog K8
có nhận được một số tư liệu ảnh và bài viết của các bạn K10, trong đó có “Lời
nói đầu” của cái kỷ yếu K10IB. Để đáp lại tấm lòng thịnh tình đó, BBT K8 xin có
đôi dòng tâm sự trên nền cái tình cảm Cơ Điện đã được mệnh danh là keo sơn như “tình
kẹo lạc”
Sinh viên Khóa 10 ngày ấy |
Hai năm sau, K10 đặt chân lên đất T. Ba
Nhất, vào trường trong lúc chiến trường miền Nam manh nha dấn sâu vào trận chiến
cuối cùng. Tất cả cho tiền tuyến, tất cả cho miền Nam yêu thương. Bởi lẽ đó, mọi khó
khăn, mọi gian khổ hàng ngày của sinh viên có thấm vào đâu. Trong nhiều kí ức
của sinh viên Cơ Điện các khóa đã nói lên điều này. Hãy lắng nghe những điều
được viết trong kỉ yếu của các bạn K10IB: “chúng ta vào trường, Đất nước còn đang chiến tranh,
Tổ quốc chưa được thống nhất, còn biết bao bộn bề. Chúng ta quên sao được những
ngày tháng năm vất vả gian khổ, cơm ăn độn bo bo, canh rau “toàn quốc, sắn luộc
thay cơm, những đêm đông gía rét Thái nguyên ngồi ôn thi mà bụng đói cồn cào vẫn phải
gắng chịu...”
Và rồi chiến thắng đã đến, Vinh quang chói
lọi đã đến với dân tộc Việt Nam .
Niềm vui to lớn ngập tràn những lồng ngực lép kẹp vì đói ăn của thế hệ sinh
viên lúc đó. Chiến tranh qua đi, nhưng những thiếu thốn, khổ ải trong sinh hoạt
hàng ngày của mọi người, của những cô cậu sinh viên thời ấy dường như không
được giảm nhẹ, mà nó còn nặng nề hơn, vẫn bo bo, vẫn sắn luộc trừ cơm, vẫn canh
rau toàn quốc.
Không chịu khuất phục, Chúng ta đã vượt lên
và chúng ta lại chiến thắng. Các bạn K10IB đã rất tự hào nói rằng: “Nhưng từ những
gian nan vất vả khó khăn ấy, 64 con người vẫn miệt mài đèn sách để sau 5 năm học
tập, rèn luyện với bao công sức của các thầy cô, sự hỗ trợ của gia đình và sự nỗ
lực của mọi cá nhân, chúng ta đã có được tấm bằng Đại Học Cơ Điện, hành trang đầu
tiên để bước vào đời.”.
Năm 1977 sinh viên K8 ra trường, Đất nước
bộn bề sau giải phóng, chẳng quản xa xôi, chẳng nề nguy hiểm, các tân kỹ sư K8
Cơ Điện đã lên đường, bay đi mọi miền đất nước ngõ hầu đóng góp phần công sức
bé nhỏ của mình vào công cuộc ổn định và xây dựng một đất nước Việt Nam thống
nhất.
Năm 1979, đến lượt K10 ra trường, tưởng
chừng đất nước nở hoa, cuộc đời tươi đẹp hơn, ai ngờ một cuộc chiến tranh mới
đã đến, cái đắng cay, cái không thể ngờ được là cuộc chiến tranh này lại đến từ
một “người bạn láng giềng thân thiết”. Thế là K10 cũng “không có được một buổi
lễ tốt nghiệp theo đúng nghĩa của nó, Đa số các bạn ở lớp đã tham gia khóa học đầu
tiên để trở thành sĩ quan dự bị tại trường
sĩ quan Thiết giáp. Kết thúc khóa huấn luyện, nhiều bạn đã trở thành sĩ quan Quân
đội nhân dân Việt Nam ”.
Kể cả K8 và các khóa khác, mặc dù đã ra
trường rồi, vẫn nhiều người được tổng động viên vào bộ đội. Hồi ấy đa số mọi
người đều cho rằng các điều mà chúng ta đã làm là đúng, là tốt. Bây giờ nhìn
lại, còn nhiều vấn đề phải xem xét lại lắm.
Nhưng thôi sự đời cứ trôi và chân lý sẽ
đến, giống như cái tình bạn đồng môn của chúng ta vậy, ai bảo nó không tốt, mặc
dù trong cái tốt vẫn có cái xấu, trong cái yên lành vẫn mong manh sự phản chắc.
Để kết thúc xin tặng các bạn bài thơ “Gặp lại bạn cũ”
Bạn cũ gặp nhau đầu đứa nào cũng bạc.
Nhưng chân có đứa
dép đứa giày.
Đứa hàng ngày đi
làm có ôtô đưa rước.
Đứa quanh năm kiếm
sống bằng cách đạp xích lô.
Bạn cũ xa nhau đã
lâu, nay mới về gặp lại.
Nhưng không phải
đứa nào cũng đến được đâu.
Đứa nhà xa, chuyện
tầu xe nên thôi đành nỡ hẹn.
Đứa lâu rồi nằm
lại chiến trường xưa.
Cũng có đứa, ít
thôi mà nhắc đến làm gì!
Mải bon chen nên
quyên tình bằng hữu.
Bạn cũ gặp nhau
vui đáo để.
Chuyện ngày xưa
đem ra kể, nghe như mới hôm nào.
Già cả rồi, miệng
vẫn cứ mày tao.
Đứa nào cũng tưởng
mình còn trẻ.
Gặp được nhau chúc
cho nhau sức khỏe.
Hỏi thăm nhau bao
nhiêu chuyện xa gần.
Bạn cũ học cùng từ
những ngày thơ bé.
Trong những ngày
bom đạn súng phòng không.
Và bây giờ đã lên
bà, lên ông.
Cũng có đứa vẫn
còn đơn lẻ bóng.
Có phải chăng nó
vẫn còn hy vọng ?
Anh bộ đội chiến
trường xa trở về.
Thôi gặp lại chúng
mình vui lên nhé.
Chúc cho nhau triệu
lần tươi trẻ!
Chúc cho nhau vạn
sự bình an!
Chúc cho nhau ngàn
lời hạnh phúc!
Nào bạn ơi cùng
nhau ta nâng cốc.
Uống cho say, say
tình bạn, bạn ơi!
Bài viết bị lỗi phông rồi Anh Quang ơi.Đọc xong bài Thơ Gặp lại bạn cũ của sao giống cảnh lớp K10 bọn em gặp nhau thế ! Tuy vậy có vẻ ơi buồn xa xăm...Nhưng không sao cả, các Anh thực sự là những nhà Thơ tài năng của ĐH Cơ điện
Trả lờiXóa