GIÀ NÉO ĐỨT DÂY
V.Sinh
Khách
sạn đường sắt Sài Gòn nằm ở vị trí rất đẹp giữa trung tâm thành phố mang tên Bác.
Mặt trước hướng về phía Nam ,
xa xa cảng Sài gòn. Bên phải khách sạn là chợ Bên Thành, trung tâm thương mại sầm
uất nhất nhì thành phố. Bên trái hướng về dinh Độc Lập. Chiều chiều những luồng
gió mát ào ạt đem hơi nước từ biển thổi về làm vơi đi cái nóng của thành phố đông dân.
- Thế nào, mày chưa xong việc còn ở lại đây đến bao giờ?
- Dạ, em còn phải thuê họ đóng hòm để vận chuyển Máy
1000 tấn xuống tàu rồi theo tầu ra Hải Phòng. Anh uống cốc bia Sài Gòn nhé. Em
xin hỏi: Có phải đầu tháng tới anh về làm Tổng giam đốc tổng công ty phải không?
- Mày nghe ai nói? Anh đi ai lên thay anh? Theo mày là
ai?
- Theo em, em không cần con người cụ thể là ai. Em chỉ
cần người nào thay anh bảo vệ được toàn
bộ những việc anh đã làm. Thôi không tranh luận với mày, nhanh nhanh đem máy về.
Thằng Rỗ nó lên đó!
Đời người, đời cây. |
Vừa uống bia giữa thành phố sài Gòn vừa suy
nghĩ.Thế thì chết rồi, lão Rỗ và xếp Nhất có sợi dây mâu thuẫn căng như dây đàn. Hai con
người là bạn với nhau, cùng học đại học, cùng đi Ba Lan, cùng về nước… giờ đây
hai tính cách đối lập.
Gần mười năm hai con người đó giờ đây đang sống
ở Thủ Đô. Họ chưa giám gặp lại nhau, nhưng họ chung nhau dòng suy nghĩ: GIÀ NÉO
ĐỨT DÂY.
Không biết họ là ai nhưng họ quá khôn ngoan để đến bây giờ nghỉ hưu rồi mà vẫn không có đổ vỡ ... vẫn còn tình bạn hờ ...
Trả lờiXóa