- Alô, Ừ, chào ông, có gì vui vẻ phải không, cưới con à?, ừ nhỉ có 2 đứa cưới cả rồi còn gì. Thế chuyện vui gì đấy? ... Vậy hả, hay quá, ông đọc đi, tôi nghe đây.
Thì ra ông bạn đồng môn cấp 3 thích làm thơ muốn khoe bài thơ ông vừa sáng tác.
- Hay quá, thế đọc cho vợ nghe chưa? sao nó có máu ghen à? không dám đọc cho nó nghe à? Tôi hiểu rồi, hay lắm, thế ông gửi mail cho tôi bài thơ này đi, tôi sẽ đăng lên Blog của hội chúng tôi để mọi người vui chung... Ngại gì cứ gửi đi. À không biết gửi meo à? thế nhắn tin điện thoại vậy, ok, thế nhé, đừng ngại, gửi luôn đi.
Và đây là bài thơ tình của ông bạn tôi vừa sáng tác. Nóng dẻo, đậm tình, đậm đến mức không dám đọc cho vợ nghe. Ha, ha, cũng dân kỹ thuật làm thơ tình như anh em mình thôi. Cây nhà lá vườn đấy nhá, VUI LÀ CHÍNH mà!
Giữa dòng con nước lênh đênh thuyền tình |
Đỗ Hữu Chính
Khi yêu, yêu cháy bến tình.
Khi say, vẫn cứ bảo mình chưa say
Cành cây gặp gió lung lay,
Gặp em lòng cứ ngất ngây nỗi lòng.
Ước gì có một dòng sông
Chở câu hò hẹn đi trong đôi bờ.
Chênh vênh ai cất giọng hò
Tơ lòng vương vấn thẫn thờ bến xưa,
Tự rưng trời rắc hạt mưa,
Hạt mưa rơi giữa nắng trưa hiên ngoài.
Bâng khuâng người ấy nhớ ai
Cồn cào khắc khoải nhớ hoài bến thơ
HN 11/4/2015
Có gì đâu mà không dám đọc cho vợ nhỉ ? vì đó chính là EM mà .
Trả lờiXóaMột bài thơ tình lục bát hoài niệm nhiều ý hay và theo mạch cảm xúc có nhiều câu để bình để sửa.
Trả lờiXóaHình minh họa rất hợp với bài, thấy đơn côi.