Ao ước mãi tư thủa học phổ thông chỉ muốn được một lần về thăm làng Vũ đại, nơi quê hương của nhà văn Nam cao với tác phẩm Bất hủ CHÍ PHÈO. Quê Ông không xa quê tôi nhưng ngày xưa mọi sự đi lại đều khó khăn, nhưng hình ảnh, con người của của câu chuyện cứ ám ảnh tôi mãi. Và rồi tôi đã về thăm cái làng quê nghèo ấy. Làng quê Việt sau nửa thế kỷ đã khác xưa nhưng vẫn còn những lò gạch bìa làng vẫn những vườn chuối dọc triền đê, vẫn những bụi tre đã di vào thơ ca, vấn còn những con đường xóm lát gạch cổ,vẫn còn cây đa bến nước con đò xưa. Tôi đã đi dọc con đường làng ngoằn nghèo mà ngày xưa anh Chí đã đi để đòi trở thành người LƯƠNG THIỆN, những mảnh chai vỡ bên đường không biết mảnh nào đã đi vào ký ức tuổi thơ.Vẫn còn đây ngôi nhà của cụ Bá Kiến, ngôi nhà kiến trúc của nông thôn đồng bằng Bắc bộ 3 gian 2 hồi. Ơ cụ Bá có 3 vợ mà chỉ có 2 buồng vậy bà Ba ngủ ở đâu còn anh Chí đêm đêm về bóp chân cho bà Ba thì ...bóp ở chỗ nào không lẽ bóp giữa nhà, ngượng chết, cái nhà bếp thấp lắm, vẫn còn 3 ông đầu rau, một ít rơm rạ mảnh vườn hoang xác xơ ngoài mấy cây chuối còn thì cỏ mọc. Làng Vũ đại vẫn còn nghèo lắm nên họ chỉ cố giữ được một phần của lịch sử để lại mà hầu như không tu bổ được gì nhiều. Tôi vào nhà tưởng niện nhà văn NAM CAO thắp nén hương và cầu mong cho ước nguyện của anh Chí, thị Nở được trở thành người lương thiện cho thiên hạ nhờ. Trên đường về nhà cứ nghĩ miên man mãi Bây gời chị Nở ở đâu
Thị Nở ngày nay |
THỊ NỞ LÊN PHỐ
Anh Chí đi đâu mà vội thế
Đi tìm thị Nở dưới ánh trăng
Ô hay vườn chuối đâu xa nữa
Ngửng mặt trông lên thấy chị Hằng
Tầu chuối ưỡn lên trong gió lạnh
Trăng vẫn rắc vàng đầy trên sông
Tiếng cuốc gọi chiều về hoang vắng
Chí tìm thấy Nở ở mon sông
Tháng bảy mưa ngâu rả rích mãi
Nhớ trăng, Nở bỏ cả làng quê
Cái lò gạch cũ càng hoang vắng
Trần trụi sớm hôm Chí đi về
Ở trên thành phố trăng nhiều quá
Trăng xanh, trăng đỏ cả trăng vàng
Ngựa xe tấp nập vui như tết
Nở thấy mình thành phú quý sang
Phù hoa, hội chợ dăm bảy bữa
Nở buồn vì thấy vắng bóng Anh
Đêm nằm lưng lạnh không ngủ được
Trằn trọc ôi sao nhớ cháo hành
Ở trên thành phố chỉ vui thôi
Chỉ thấy toàn xe người với người
Cà vạt còm lê không thấy thích
Nở nhớ cái mùi Chí hôi hôi.
Một mình ở lại với chiều hoang
Sớm rượu, tối say, quậy khắp làng
Nhớ Nở, Chí quyết gom mây để
vườn chuối đêm trăng lại rải vàng
Không biết là mơ hay thực đây
Mùi cháo hành xông mũi cay cay
Cái mùi riêng của hôm ...ấy ...ấy
Em là thị Nở của anh đây...
Ước gì là Chí một đêm nay
Để cho Thị Nở lại nơi này
Để cho tôi được ăn bát cháo
Ăn cả ngày xưa, nỗi đắng cay.
Tháng 7 mưa ngâu
Chào Mạnh
Trả lờiXóaNgười phụ nữ đẹp là người phụ nữ biết điều
Nhĩ ơi, bài thơ hay quá.
Trả lờiXóaLàng Vũ Đại ngày ấy, bây giờ vẫn nghèo như thế, các Thị Nở và các Chí Phèo dường như rủ nhau lên phố sinh sống, chí ít thì cũng đi làm kiếm tiền thi thoảng mới về thăm quê, thăm bố, thăm mẹ, thăm con.
2 năm trước mình có dịp về đó và ngồi uống rượu với một ông giáo. Hai ông thày, một già, một không còn trẻ nói về Nam Cao và nói về những tác phẩm của ông. Cuối cùng mình hỏi ông giáo già: "Thế ngày nay các thày các cô giáo làng mình có còn giống như anh giáo Thứ nữa không?" ông nói VẪN THẾ, nghe xong mình hỏi thế có nên uống rượu tiếp nữa không, ông nói cứ uống đi, tất cả chúng ta đều là Chí Phèo cả thôi, muốn làm người lương thiện cũng không được.
Xin lỗi Nhĩ, có một vài lỗi chính tả phải sửa, tiện thể Quang có sửa một chút thôi, không vấn đề gì phải không!
Chào Quang
XóaXin cám ơn Bạn mình hay vừa viết vừa nghĩ thơ nên có những chữ chưa đắt và còn lỗi nữa nhưng không có thời gian chỉnh sửa kỹ càng thành thực cáo lỗi cùng các bạn . Cám ơn Quang và BBT nhé
Xưa nay thế thái nhân tình
Vợ người thì đẹp văn mình thì hay
Riêng với mình thì muốn Trăm hoa đua nở ,có được bạn bè chỉnh sửa nhiều khi được những chữ rất đắt
Ví dụ Nguyễn Bính làm thơ có câu
Được mấy hôm nay mạ đã hồi
Nhưng cô thư ký lại đánh nhầm thành
Được mấy hôm nay mạ đã ngồi
Cái chữ " hồi " rõ ràng không thể hay bằng chữ " ngồi " Nhà thơ tâm đắc và hết lời khen cô thư ký vì vô tình mà câu thơ có hồn hơn
Xin cám ơn BBT đã minh họa ảnh chị Nở thật đẹp
XóaKhông đi không biết ...lá sen
Nhìn thì thấy nó quen quen thế nào
Có phải đây cái cầu ao
Ngày xưa M.Oáng hay vào đây chơi
Chào QUANG
XóaLúc nãy chỉ tưởng Q sửa lỗi chính tả giờ mới đọc lại thấy khổ thơ cuối hay quá 'Ăn cả ngày xưa nỗi đắng cay " thì hay tuyệt Xin mời các bạn họa thêm như bài " Cô lái đò " của nguyễn Bính ấy cho đến giờ người ta không biết đâu là thật đâu là khảo dị và bài thơ có bao nhiêu khổ .Hy vọng sẽ nhận được nhiều khổ thơ tiếp cho mối tình bất hủ này Vũ Thọ nhận xét rất đúng Tượng mô phỏng Chí và Nở có ở khắp các nhà hàng Hà nội , quán cafe để người đời nhìn vào đấy thấy NGƯỜI LƯƠNG THIỆN chăng
Văn và thơ bạn viết đều hay.
Trả lờiXóaChí Phèo vẫn là truyện ngắn nổi tiếng thành công nhất của nhà văn Nam Cao.
Dạo thực tập tốt nghiệp tại phòng Kỹ thuật Nhà máy Cơ khí 1/5 - Hải Phòng, vào ngày nóng quá mọi người hỏi trêu kỹ sư Trác " Chắc nóng lắm phải không?", anh tỉnh bơ;" Không sao, bình thường, mỡ cách nhiệt mà!" làm mọi người không nhịn được cười. Anh đó kể lúc học ở bên Nga người nơi đó rất thích chuyện Chí Phèo và khoái nhất đoạn lão Tự say rượu bò vòng quanh như cua rồi hỏi Chí Phèo; "Người ta đứng lên bằng cái gì nhỉ?"
Không phải người đẹp Thúy Kiều, Thúy Vân mà là tượng gốm Chí Phèo, Thị Nở được bày bán rộng rãi như tác phẩm về văn hóa dân gian.
NỖI NHỚ
Trả lờiXóaĐã ba ngày nay anh đứng ngồi không yên . Anh ra ra vào vào ngó ngó nghiêng nghiêng . Đã ba ngày anh không thấy trang Blog thay đổi vẫn lặng như tờ . NỖI NHỚ biên tập Quang, NỖI NHỚ trang Blog ngày ngày càng hiện rõ trong anh .
Anh nắn nót thao tác bàn máy tính mở trang Blog K8 cùng các bạn cơ điện . Khuôn mặt anh rạng rỡ hẳn lên . Đây rồi BT Quang đây rồi, trang Blog của chúng ta đang thơm nức mùi của Thị Nở ngày xưa . Tuyệt vời thay tác giả là con cháu hậu duệ của Văn Cao đã cho chúng ta được nhớ tới làng Vũ Đại, nhớ Chí Phèo .
Hữu Nhĩ đã về quê Nam Cao một ngày thu tháng Tám . Cho chúng ta nhớ tới Thị Nở-Chí Phèo . Hữu Nhĩ đã đón Thị Nở, Chí Phèo đi chơi phố Thủ Đô…
NỖI NHỚ đã về, trang Blog K8 cùng các bạn cơ điện lại như ngày hội ngày của mùa thu rộn ràng .
Khổ thứ bảy góp ý với Nhĩ một tí có đc chăng :
Trả lờiXóaNhớ Nở tìm về vườn chuối cũ
Chí với theo trăng rải ánh vàng.
Chào TV
XóaKhổ này mình chơi chữ một chút .Nguyên văn câu thứ 3 là
Nhớ Nở Chí quyết gom mây
Để
vườn chuối đêm trăng lại rải vàng
Chữ Để ở câu trên không có nghĩa gì nên mình dùng dấu chấm " . " ngắt câu nhưng không xuồng dòng nếu là đọc thơ thì đọc là
Một mình ở lại với chiều hoang
Sớm rượu, tối say, quậy khắp làng
Nhớ Nở, Chí quyết gom mây . Để
vườn chuối đêm trăng lại rải vàng
vì vậy chữ " vườn "câu cuối không viết hoa
Cám ơn TV Vậy là thêm được 2 nhận xét hay Tất nhiên Mình vẫn muốn thêm có những góp ý nữa
Đợi các bạn
Đúng là người của "Ngàn năm voi vật " nên đọc mà thèm .
Trả lờiXóaTmo góp ý sửa 3 chõ thé này:
Trả lờiXóa- khổ 2, câu đầu sửa mấy từ cuối:
Tháng bảy mưa ngâu mãi dầm dề
- Ở khổ 3 thì sửa câu 3 cho thơif gian vào đêm mới lô gich và không bị trùng"hoang vắng " ở khổ sau đó:
"Cuốc gọi bạn hoài đeem sương vắng"
- Khổ 7 ở 2 câu cuối tớ muốn giữ cái ý gom mây cho trăng lại rắc vàng và để cho Chí lại tìm được nở ở vườn chuối nọ nên sửa là:
Tìm Nở: gom mây- chàng Chí quyết
Vườn chuối đêm trăng lại rắc vàng"
.......đôi ba lời góp vui cùng các hậu duệ nhà Chí tuy đã bớt Phèo...he he...!
TMO xin lỗi : đã nhầm giữa khổ 2 và khổ thứ 3 - mong các bạn xá cho!
Trả lờiXóaMinh Oánh làm thơ tựa lão say, để cho thơ chạy khắp làng Phèo !
Trả lờiXóaBài thơ lạ và hay, em xin phép đuợc mô-đi-phê góp vui ạ
Trả lờiXóaAnh Chí đi đâu mà vội thế
À tìm con Nở tắm trăng thôi
Kia rồi vườn chuối nhô đầu bãi
Ước gì có thị bước song đôi
Tàu chuối ưỡn lên trong gió lạnh
Trăng đã rải vàng khắp bến sống
Tiếng cuốc gọi chiều về hoang hoải
Chí tìm thấy Nở ở mom sông
Tháng Bảy mưa ngâu, mưa rả rích
Nhớ trăng Nở bỏ cả làng quê
Cái lò gạch cũ càng thêm vắng
Lụi cụi đêm đêm, một Chí về
Ở trên thành phố trăng nhiều quá
Trăng xanh trăng đỏ cả trăng vàng
Ngựa xe tấp nập như trảy hội
Nở ngỡ đời mình đã sang trang
Nào ngờ chỉ được dăm bảy bữa
Đã buồn vì nhớ những đêm xanh
Giở mình, lưng lạnh, không ngủ được
Bụng đói, cồn lên vị cháo hành
Tuưưởng ra thành phố chí vui thôi
Xe quá nhiều xe, người lắm người
Cà vạt com lê hoài cũng ngán
Chợt nhớ cái mùi lão Chí hôi
Một mình ở lại với chiều hoang
Sớm xỉn, chiếu say, quậy khắp làng
Nhớ Nở Chí quyết gom mây để
Vườn chuối đêm đêm lại nhuộm vàng
Không biết là mơ hay thực đây
Mùi cháo hành xông mũi cay cay
Cả cái mùi riêng hôm ấy ấy
Em là Thị Nở của anh đây
Ước gì là Chí một đêm nay
Giữ chân Thị Nở ở nơi này
Để cho tôi được ăn bát cháo
Ăn cả ngày xưa, cả đắng cay.
Chào Korolbo
XóaCám ơn Bạn đã Moolife , bài thơ của Bạn có những chữ đắt hơn đẩy và gieo vần nhiều chổ mền hơn đặc biệt câu của Nghệ sĩ nhiếp ảnh Quang " Ăn cả ngày xưa nỗi đắng cay " thì khó ai ăn được câu này của ông Quang Câu thơ thật hay chữ thật nặng hình tượng thì hết chê . Cả bài thơ có khi chỉ được mấy chữ đắt thôi .Hồi học phổ thông có Bài thơ lâu rồi không nhớ tên nhỉ nhớ 4 câu kết
Một tiếng chim kêu SÁNG cả rừng
Lên đường chân lại nối theo chân
Đêm qua đầu chụm run bên đá
Nay lại cùng mây sưởi nắng hừng
Cả bài thơ đọc lên rất u ám nhưng chỉ mỗi chữ SÁNG mà kéo cả bài thơ lên ( Hình như là bài Nhớ rừng thì phải ai biết chỉ gùm mình nhé )
Hy vọng Bạn lại họa thêm nhé .Xin cám ơn
Ôi các bạn mình văn chương thơ phú hay quá, kể cả vốn văn chương nghèo như M. đây mà cũng muốn nhảy vào góp vui. Không sáng tác được thì bình ( loạn ) cóp nhặt của người mà mình thích chí tiếc là kỹ năng máy tính kém quá, chèn ảnh chưa biết làm nhờ bạn lại không kịp thời. Hôm nay đọc bài thơ Nhĩ lại xúc động nên nhờ Q p.v. chèn cho cái ảnh Thị Nở thời nay.
Trả lờiXóaSau đây góp lai đoạn thơ sưu tầm góp vui :
"Nếu tớ câm miệng hến như các chú bây giờ
Thì đời toàn bá Kiến lấy đâu người làm thơ.
...
Một mình nàng Thị Nở
Đã vừa lòng anh chưa?
Ngoảnh nhìn lò gạch cũ
Yêu bao nhiêu cho vừa"
Thơ Xuân Sách.
Mình nghĩ như thế này có đúng không ?
Trả lờiXóaĂn cả ngày xưa nỗi đắng cay Thì là ăn cả ngày xưa có cái đắng cay ngày xưa.
Còn : Ăn cả ngày xưa cả đắng cay..., thì nỗi đắng cay ấy có cả từ ngày xưa và ngay cả bây giờ nữa, nó lại rộng hơn.
Hay quá câu thơ này đắt trong ngữ cảnh rất hay.
Bài thơ này còn có câu mình rất thích vì thủ pháp nhân cách hóa của Nhĩ : Tàu chuối ưỡn lên trong gió lạnh.
Trả lờiXóa