Oánh K8Mb
Tớ gủi tặng các bạn một câu đối nôm chúc mừng năm mới nhé:
Giáp Ngọ Rộn Ràng Nghinh MÃ ĐÁO
Tân Xuân Háo Hức Đón THÀNH CÔNG
Thành Nam Xuân Giáp Ngọ-2014
DƯỚI MÁI NHÀ CHUNG - TRƯỜNG ĐẠI HỌC CƠ ĐIỆN NAY LÀ TRƯỜNG ĐẠI HỌC KỸ THUẬT CÔNG NGHIỆP THÁI NGUYÊN, CHÚNG TA ĐÃ LỚN LÊN, ĐÃ THÀNH NGƯỜI. CÁC CỰU SINH VIÊN CƠ ĐIỆN MỌI THẾ HỆ HÃY PHÁT HUY TRUYỀN THỐNG KEO SƠN BẠN BÈ, CÙNG NHAU ĐI LÊN VỮNG VÀNG TRONG CUỘC SỐNG
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Xin hưởng ứng với Oánh câu đối tết trên bàng cách phân tích chữ nghĩa nhé
Trả lờiXóa- Đọc lên ý chung thì ai cũng thấy đối rồi, đặc biệt bốn từ cuối "Mã đáo thành công" là hoàn chỉnh.
À mà phải nói câu đối là gì? luật của nó như thế nào. Đối ở đây là đối xứng, đối về từ, về cú, về nghĩa về thanh. Từ là số lượng từ của 2 vế phải bằng nhau, cú là cú pháp phải giống nhau, chủ ngữ, vị ngữ, tính ngữ, trạng ngữ... phải tương đồng, bên này danh từ hay động từ thì bên kia cũng phải như vậy. Riêng nghĩa và thanh thì lại có 2 lối viết khác nhau là hoặc đồng, hoặc ngược, ví dụ "rộn ràng" và "háo hức" là đồng nhưng cũng có thể "rộn ràng" đối với "buồn phiền" là ngược, đều là đối. Còn thanh cũng vậy, bên này thanh "bằng" thì bên kia thanh "chắc" là ngược, hoặc cả hai bên đều "bằng" hoặc đều "chắc" là đồng. ngoài ra còn một số luật lệ nữa đối với các tay nho cao thủ, ví như bên này dùng cách viết "ví" hay viết "chân" thì vế kia cũng phải vậy v.v.
Theo thế thì câu đối trên là hoàn chỉnh, nhưng hơi đơn giản, phù hợp với đại đa số người đọc bây giờ.
Nhân tiện xin kể một chuyện như dzầy.
Hai ông quan là bạn của nhau khi còn vui vẻ đã hứa gả con gái, con trai cho nhau. Không may ông quan có con trai chết sớm, gia cảnh lụn bại. Còn ông quan có con gái ngày càng vinh thân phì gia. Khi cậu con trai lớn lên, bà mẹ đưa cho cậu tờ di chúc của cha và tờ khế ước mà hai ông đã hứa trước đây để sang nhà ông quan kia xin cầu hôn. Thấy con gái mình thì ngọc ngà không muốn phải lấy thằng rách như sơ mướp kia. Ông quan liền nghĩ ra một vế đối yêu cầu cậu trai trẻ phải đối ngay, vừa như đánh đố, vừa như đuổi khéo. Vế đối là thế này:
"Túc là chân, bớt bộc khẩu, chữ nhân là người, người mặc người, chớ thấy người sang bắc quàng làm họ"
Suy nghĩ giây phút, cậu trai trẻ xin phép được đối:
"Phong là gió, thêm chấm thủy, chữ ba là sóng, sóng mặc sóng, chớ thấy sóng cả mà dã tay chèo"
Biết là đã gặp một trí thức cao siêu, đồng thời phải giữ lời hứa, ông quan đã vui vẻ nhận lời cầu hôn của cậu trai trẻ. Thế mới biết cái học nó quan trọng và vinh quang như thế nào!