Trần Minh Oánh k8Mb:
Vào đầu một mùa thi năm thứ 2 (1974) cái họng của mình đổ đốn ra .
Viêm họng là bệnh cơm bữa của mình. Mọi bận vậy mình cứ cầm sổ khám
lên Trạm xá Trường do BS Vân làm Trưởng Trạm- xin mấy viên Tetaxinin và không quên kèm100 viên bổ B1 về ngậm vàng mồm
ra mấy bữa là khỏi. Oái oăm thay lần này nặng quá nó phát sốt cao phải ra nằm ở
bệnh xá mấy ngày ở cái nhà mái lá mà sau này xây dựng thành khu Hiệu bộ cạnh “ao cá bác Thơm” ấy). Vào nằm “Viện” của mẹ Vân ( mẹ
của bạn Vân Hà cùng lớp k8Mb) nhưng hôm nay Mẹ Vân đi họp trên sở Y tế . Ở nhà Y sĩ Lịch là nhất- bụp một cái y sĩ mắt
toét kê đơn và cho ytá Trinh đè ra chọc
cho thằng bé non tơ này luôn một phát Pênêxinil buốt thấy mồ. Có bệnh thì phải chịu thôi, biết gì mà “xắc mắc”
với thầy thuốc.
Một nữ Bác sĩ xinh đẹp, đức cao ngày nay, nhưng không phải ở VN mà ở Hàn Quốc... |
Hôm sau mẹ Vân đi
thăm bệnh nhân đến lượt mình vừa nhìn bệnh
án, xem đơn thuốc xong Mẹ hỏi mình đã tiêm Pene
xininl bao giờ chưa ?
- Dạ,
chưa ạ!
Với vẻ mặt không
vui bước vừa ra cửa phòng thì mẹ gặp Y sỹ Lịch, mẹ nói nhỏ nhưng mình vẫn còn nghe thấy :
- Sao không tiêm
Steptom xin mà đã vội tiêm Pênê xi nil cho nó.
Ngay hôm đó tôi
bắt đầu được tiêm thuốc mới nhẹ ga, bớt đau nhiều mà vẫn khỏi bệnh . Năm ấy tôi phải hoãn thi 1 môn Lịch sử Đảng để rồi Hè đó phải lên sớm làm bài cùng
với những người bạn thi lại môn ấy- và vì
vậy tôi cũng chỉ được điểm 3. Nhưng sướng
nhất là “ Mò cua lại vớ được cả ếch to” : Từ đó chứng viêm họng thi thoảng còn tái phát rồi còn
phải phòng chống cả đời chứ riêng cái món
Viêm xoang khụt khịt mãi từ mấy năm trước lại biến đi lúc nào không hay ! Thế mới tuyệt vời !
Hôm ra viện hỏi mẹ Vân tôi mới biết : tiêm Penexi
lin nói chung và kháng sinh nặng là chuyện bất đắc dĩ vì nó hại người lắm- nhất
là người trẻ đừng có sính dùng. Bệnh cần
đến đâu thì dùng thuốc đến đó thôi!
(Bây giờ thì ai
chả biết , nhưng thời đó bọn mình còn ư ớ có biết chết gì đâu)
*
Sau 40 năm kỷ niệm
lần đầu tiên nằm viện, nhân ngày thày thuốc VN 27-2 tôi kể chuyện này và gủi lời
cám ơn sự chu đáo của BS Vân - mẹ của bạn
Vân Hà K8Mb mà chẳng riêng bọn mình đâu-
mọi SV tuy không làm rể k8Mb nhưng thằng nào cũng sính gọi BS là "Mẹ Vân" mà.
Vậy là ta gặp “Lương y nhừ từ mẫu” ngay tại
Cơ Điện mình!
Nhân dịp này BBT
Blog k8 cùng những người bạn Cơ Điện...xin gửi lời tri ân, lời chúc mừng thành đạt tới tất cả các thân nhân của đại gia
đình Cơ Điện làm trong ngành y, các thày thuốc đã tận tình chăm sóc sức khoẻ
cho mọi người chúng ta!
TMO-
Nam Định, ngày27-2-2014
Ảnh trên là diễn viên Hàn quốc, đâu phải bác sĩ.
Trả lờiXóaBà ngoại Vân Hà thấy con gái nói nhiều dọa thế nào cũng gặp chồng ngậm hột thị. Nào ngờ con rể nói nhiều chả kém, bà lại nói thế nào cũng có dứa con ít nói. Đứa thứ nhất, thứ hai rồi liền mấy đứa nữa đứa nào cũng chứng nói nhanh nói nhiều. MÌnh nhớ đứa em gái út nhà chị ấy tự giới thiệu: "Tên em là Nguyễn Thị Hiền Hòa bí danh ...Đáo Để". Một làn vào nhà chị ấy nghe thấy một người nói câu gì đó rồi lần lượt trong nhà nói nối nhau không hiểu chủ đề gì chỉ biết cứ người này dứt thì người khác tiếp câu luôn. Quá bất ngờ, trò này phản ứng phải rất nhanh mới kịp.
Lần nữa tự nhiên mát điện chị Hà kêu "ối..."chưa kịp dứt đã lại có điện bà ấy tiếp luôn "a..." làm cả phòng cười ngất.
Không quên được món thạch rau câu, bánh đúc gạo nhà chị ấy. Từ ngày ra trường chưa một lần gặp lại.
Diễn viên Hàn Quốc đóng vai bác sĩ thì là hình ảnh Bác Sĩ chứ còn gì. Sáng nay vào mạng tìm một hình ảnh về nữ bác sĩ như từ mẫu mà không được, toàn tin và ảnh về bác sĩ hổ mang bành, đành lấy ảnh phim để minh họa vậy. "Nhân tài như lá mùa thu"...
XóaTôi xin cc thông tin của Vân Hà: Hiện nay chị đang ở tại ngôi nhà mới xây to và đẹp tại nền ddaaats cũ của BS Vân.
Trả lờiXóaChồng chị là KS BKhoa, con trai và con gái đã trưởng thành, thành đạt. Chị vẫn như xưa: Gầy, hài hước và hạnh phúc với tổ ấm của mình. Ai về TN ghé thăm chị nhé.
Oánh có nhiều cái nhầm :
Trả lờiXóa-thứ nhất là Tetracilin chứ không phải
thứ hai viên vàng tròn ngậm vào vừa chua vừa ngịt là Polyvitamin
Thứ ba là còn nhiều lắm không kể dược ở đây
Không phải dược sĩ mà càng ko phải BS nên Oánh viết không chuẩn tên thuốc lắm đâu- nhưng cái viên TX.ì mà ngậm vào nó vàng khè đắng ngắt đấy còn gì (nếu nuốt thì lâu khỏi hơn, dùng nhiều là xỉn răng, dòn răng lắm) em dùng nó nhiều rồi; còn Pôli vitamin ngòn ngọt thằng SV nào chả thích xin về mấy viên ăn thay kẹo!
Trả lờiXóaEm nhớ nhất là Y sĩ Lịch : Thằng nào lên khám bệnh gặp cũng chuẩn trị " Hiện tượng ruồi bay - 100 Pooly " . Bác Thọ Mom nói đúng rồi ngày đó hay dùng Tetracilin , nên bây giờ tghaays đứa nào hỏng răng đen xì chắc chắn đứa đó sinh vào những năm 70 . Sau nàu loại thuốc này bị cấm sử dụng .
Trả lờiXóaMột lần lên Trạm xá trường xin thuốc được mấy chị K7B dặn: " Phải gọi ông ấy bằng anh, gọi chú ông ấy không cho thuốc đâu". Đến Trạm thấy ông ấy già quá mà tính mình với người lạ dù ít tuổi hơn anh trai cũng thường gọi bằng chú cho đỡ phiền phức nên thật khó xử. Thế rồi lúc khám mình chọn cách nói... trống không hơi láo nhưng không phải gọi ông ấy bằng anh...Giờ nghĩ lại vẫn thấy buồn cười về sự ngây ngô ...
Trả lờiXóa